Lần thứ ba bọn họ gặp nhau.Là khi Minh Lâm vừa đi làm về,anh thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi bên đường, đầu cô áp vào gối,tóc bê bết cực kỳ thảm thương.Minh Lâm mở cửa xe đi xuống, anh khẽ khàng gọi dò hỏi :
-Minh Hy ?
Qủa thật,cô gái ngước đầu liên,Minh Lâm liền sửng sốt, mặt mũi xinh đẹp giờ đây đã loang lổ make up, mắt bị bầm tím,môi sưng lên, khóe miệng rỉ máu, cánh tay và chân cũng trầy xước chảy máu, đầu tóc bù xù,nhìn là bước vừa xảy ra một cuộc ẩu đả, Minh Hy thấy anh,cũng hết sức ngạc nhiên.
Minh Lâm khụy gối,xem xét toàn thân cô, gặn hỏi :
-Sao em lại ở đây lúc này,chuyện gì xảy ra,nhà em ở đâu, anh đưa em về.
Minh Hy yên lặng không đáp,Minh Lâm cũng không hỏi nữa, anh năm cánh tay cô kéo lên :
-Được rồi, trước hết đi với anh cử lý vết thương đã, đứng dậy nào.
Minh Lâm đưa cô về nhà mình,anh lấy hộp thuốc xử lý vết thương cho cô,Minh Hy từ lúc đấy đến giờ cũng không hề nói chuyện, lúc bôi cồn vào cô chỉ nhíu mày nhẹ,rên hừ hừ,Minh Lâm làn xong khâu khử trùng, anh mới nhìn thẳng mặt cô :
-Tại sao lại thế này ?
-Anh đừng hỏi nữa có được không?Em mệt mỏi lắm !
-Thôi được rồi,nhà em ở đâu, anh đưa em về ?
-Em không có nhà.
Minh Lâm sửng sốt nhìn mắt cô đượm buồn chực khóc,anh cũng không hỏi nữa.
-Thế bây giờ em ở đâu.
Minh Hy cắn môi,lắc lắc đầu.Minh Lâm nhìn cô,hồi sau lại thở dài :
-Em cứ tạm thời ở lại đây đi,sau này hãy tính,tầng 2 có phòng trống,em đi theo anh.
-Như thế sao được,em với anh cũng đâu quen thân-Minh Hy níu áo anh, mím môi.
-Sao lại không quen, em là kee của anh,anh đương nhiên phải giúp đỡ,sau này cứ xem anh như anh trai là được.
.Sáng hôm sau.Minh Hy tỉnh dậy,thấy cô đang nằm trong một căn phòng xa lạ,cô nhíu mày,sau đó lại nhớ ra việc phát sinh ngày hôm qua, cô gượng người ngồi dậy.
Khi cô bước ra ngoài,đã thấy Minh Lâm đứng sẵn, tay anh cầm một cây "thước gỗ", vẻ mặt ôn hòa,Minh Hy giật thót người.
-Anh...anh làm gì ?
-Em bình tĩnh lại rồi, bây giờ chúng ta sẽ nói chuyện-Anh đẩy cửa bước vào,ngồi lên giường.
-Bây giờ nói cho anh biết,vì sao em lại đánh nhau.
Minh Hy bước lại gần,cô nhìn chằm chằm vào cây thước gỗ :
-Vì em ngứa mắt liền đánh,mà anh...em đang bị thương đấy,sao anh lại đánh em chứ.
-Minh Hy,hiện giờ em đang ở nhà anh,em cũng là kee của anh,em hư hỏng,đương nhiên anh phải quản lý,dạy dỗ em.Bây giờ nằm lên đây.-Anh vỗ vỗ lên giường.
Minh Hy biết hiện tại mình yếu thế,cô vội vàng nằm lên giường.Anh lại vỗ nhẹ vào thắt lưng,cô đành phải cởi quần xuống đầu gối.Cây thước lành lạnh đặt lên mông thật khó chịu.