Dạo này cuộc sống của em tẻ nhạt quá...
Có những lúc em chỉ muốn nằm dài ủ rượi trên giường, chẳng muốn làm gì, cũng chẳng biết bản thân đang nghĩ gì nữa, không một tin nhắn, cũng chẳng ai quan tâm, dường như em vô hình với tất cả mọi thứ, cứ cố suy nghĩ một chuyện gì đó, đến khi đau lòng quá thì lại thôi, lòng thì luôn đầy những bộn bề, khiến em thật sự rất mệt mỏi. Em sợ sẽ có những lúc em áp lực quá, em chẳng thể chịu nổi những chuyện đau lòng thêm nữa, chỉ dám khóc một cách lặng lẽ để chẳng ai biết mình đang khóc xong rồi lau vội những giọt nước mắt còn lấm lem trên gương mặt ủ rủ của em. Ừ, hoá ra em đang buồn.
Em không phải một đứa yếu đuối, nhưng chẳng một ai hiểu hết tất cả mọi chuyện mà em đã từng trải qua nó kinh khủng đến mức nào. Có những ngày đau buồn cùng cực, cô đơn lúc nào cũng bám đuổi lấy em, lúc đó em cố gắng đứng dậy mà chạy, nhưng bản thân chẳng còn một chút sức lực nào, nên cứ để mặc bản thân nằm yên ở đó mà chịu đựng, thật sự bản thân em chưa có một ngày được một niềm vui trọn vẹn. Là khi cả ngày dài, em chỉ trông chờ vào một giấc nghỉ ngơi, nằm lên giường nhưng chẳng thể nào yên giấc, em chỉ cần một chút gì đó bình yên thôi mà chẳng được. Em chỉ xin được bình yên, cho em được nghỉ ngơi dù chỉ là một chút thôi cũng được. Em không muốn tự làm đau chính bản thân mình thêm nữa, đau lòng như thế là đã quá đủ rồi.
Kim Taehyung, Kim Taehyung, em nhớ anh lắm, làm thế nào bây giờ?
Kim Taehyung, Kim Taehyung, mình gặp nhau đi, em mệt mỏi quá.
Kim Taehyung, Kim Taehyung, thế giới này thật phức tạp.
Kim Taehyung, Kim Taehyung, cuộc sống của em tẻ nhạt quá.
Kim Taehyung, Kim Taehyung, anh chia cho em một chút sức mạnh của anh nhé.
Kim Taehyung, Kim Taehyung, bao giờ mình mới gặp nhau?
Kim Taehyung, Kim Taehyung, thương anh nhất nhất nhất không thương ai bằng anh cả.
23:30
180620 ♡