1. MỆNH NGƯỢC

2.9K 133 2
                                    




Năm 2018, Hàn Quốc

"Quý nhân phù trợ, đúng là có quý nhân phù trợ." Ông thầy Park Ji (thầy bói) vuốt vuốt chòm râu bạc, nhưng đôi mắt ông ánh lên đầy vẻ kinh ngạc đến tột cùng, "Nhưng lại là mệnh ngược."

Không chỉ ông nội tôi, mà đến tôi còn trố mắt khó hiểu.

Cơ hồ sống mười chín năm trên đời, đây là lần đầu tiên tôi nghe tới cái khái niệm gọi là 'Mệnh ngược'.

Trong khi tôi hẳn còn ngờ nghệch, ông nội tôi đã vội vã lên tiếng: "Ông xem thế nghĩa là sao? Cháu gái tôi, không lẽ con bé..."

Ông thầy Park Ji vốn có tiếng trong nghề xem quẻ, bói toán, nên ai muốn nhờ ông xem cho thì luôn phải hẹn lịch vài tuần, thậm chí đến cả tháng, ông mới có thời gian để xem được. Nhưng thật may là ông nội tôi cùng ông Park Ji đều là binh lính năm xưa lại cùng binh đoàn, nên cũng vì thế có giao tình sâu nặng cho đến tận nay.

Mấy bữa nay không hiểu rảnh quá hóa nhiều chuyện hay nguyên cớ làm sao, ông nội bỗng dưng gọi điện, oang oang hối tôi tới gấp. Tưởng là lại phải dọn dẹp thư phòng cùng với những chồng sách, thơ Hàn Cổ chất cả đống của ông, tôi uể oải định đánh bài chuồn. Nhưng ai ngờ ông nội tôi đã cắt ngang: "Bây mà không sang thì cứ liệu thần hồn."

Trên đời này người có thể đem lời dọa nạt biến thành sự thật thê thảm trong nháy mắt, ắt hẳn ông nội tôi - Kang lão đại, người mà khiến cho tôi phải nghe theo mà không có bất kì sự chống cự nào. Thế là tôi dắt xe máy, lao như thiêu thân cả chục cây số qua nhà ông. Vừa thấy tôi là ông đã kéo đi ngay, không kịp để tôi hỏi han tình hình.

Rốt cuộc, lại là vì muốn xem bói cho tôi

"Không, không phải." Giọng ông thầy Park Ji vang lên bên tai làm tôi giật nảy mình suýt ngã nhào xuống đất. Ông nhíu mày nhìn chiếc quẻ gỗ, giọng trầm đi: "Mệnh tốt, rất tốt là đằng khác. Sau này còn có thể ghi danh trong sử sách cũng nên."

Ọe, cứ làm quá! Tôi vào được đại học đã khiến cả nhà mở tiệc linh đình rồi, giờ bảo tôi vào Chính Phủ tranh luận về chính trị, chắc tôi điên đầu mất.

"Vậy mệnh ngược, ý là thế nào?" Ông nội tôi nhìn tôi bằng ánh mắt hoang mang. Nhưng nhìn thấy tôi vẫn tỉnh bơ, ông lại trừng mắt, "Quẻ này có phải lần đầu tiên ông gặp?"

Ông thầy Park Ji nhìn tôi, rồi lại chăm chú quan sát chiếc quẻ gỗ. Ông nói: "Theo tôi là số mệnh đi ngược lại so với hiện tại. Tôi không dám chắc nữa. Vốn cái quẻ này rõ ràng là quẻ tốt, nhưng lại là lần đầu tôi gặp."

"Hờ, đừng bảo cháu đây là cái quẻ vô danh lần đầu xuất hiện trong bộ quẻ của ông nha." Tôi thiếu chút nữa thì phì cười, nhưng ngập lập tức bị ông nội nhéo tai đau điếng. "Ái ui."

Tay người từng đi lính đúng là khỏe thật, tôi bực dọc xoa xoa cái tai đỏ ửng. Già đầu rồi còn chơi trò bạo lực, tôi vẫn cứ là quá hiền đi.

Ông nội tôi trừng mắt, sang sảng quát: "Seulgi, ăn nói hỗn láo. Lặng yên nghe thầy nói!"

Dù sao tôi cũng không tin tưởng bói toán cho lắm, nên chỉ ngáp một cái, giọng thiểu não: "Số mệnh đi ngược lại hiện tại? Ắt hẳn mai kia cháu thông minh ra rồi."

[SEULRENE] [COVER] NƯƠNG TỬ TA YÊU EMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ