Chương 18

2.5K 250 13
                                    

.::Đệ Thập Bát Chương – Lòng Dạ Hẹp Hòi::.

Kong! Kong! Âm thanh báo có tin nhắn mới lại vang lên, Bạch Phàm tùy tiện nhìn sang, nước trà trong miệng lại thiếu chút nữa bị phun ra, [Công Nghi: Phàm ca ca, em đã trở lại.]

Phàm ca ca ~ Bạch Phàm rùng mình một chút, sau khi chần chờ thì mới gõ xuống bàn phím, [Phàm ca: Cậu bị cái gì vậy, bị ấm đầu à?] Kỳ thật Bạch Phàm định hỏi hắn là có phải uống nhằm thuốc hay không, ngày thường khi nói chuyện thì ấn tượng của Bạch Phàm đối với Công Nghi chính là một người bạn rất trầm ổn, hôm nay như thế nào lại....

[Công Nghi: Ha ha, chỉ đùa chút thôi, Phàm ca, anh có cảm thấy chúng ta chỉ có một phương thức liên hệ như thế này rất không an toàn hay không.] Công Nghi Tuấn chà xát cái trán toát đầy mồ hôi lạnh, thầm thở ra một hơi, quả nhiên hơi bị đắc ý, suýt nữa đã lòi đuôi.

[Phàm ca: Hả?]

Công Nghi Tuấn lộ ra một nụ cười âm hiểm, tiếp tục gõ bàn phím, [Nếu một ngày nào đó bị mất mật khẩu, chẳng phải là chúng ta sẽ mất liên lạc hay sao.]

[Phàm ca: Ừm, đúng vậy.]

[Công Nghi: Phàm ca cũng thấy có lý đúng không, anh còn có nickname nào khác hay không, chúng ta dùng nick phụ để thêm bạn đi, như vậy có đánh mất cái nick này thì cũng không sợ bị mất liên lạc.]

Bạch Phàm không suy nghĩ nhiều mà lập tức đồng ý.

Nhìn thấy trên màn hình, [Phàm ca: Ừ, được.] Công Nghi Tuấn tự nắm hai tay, tạo ra một tư thế thắng lợi, sau đó vội vàng gõ xuống nickname của mình, sau khi hai người thêm bạn, Công Nghi Tuấn nhìn hình biểu tượng vừa mới được thêm vào trong chương trình trò chuyện trực tuyến của mình, hắn đắc ý thỏa mãn rồi xóa sạch phần lịch sử lưu lại của đoạn trò chuyện, sau đó nhanh chóng rút lui, trước khi anh hai của mình quay lại thì hắn đã an toàn rời đi.

...........

Bạch Phàm nhìn đồng hồ, bảy giờ, sau khi chào tạm biệt Công Nghi thì liền đóng máy tính, vọt vào phòng tắm để tắm rửa, sau đó thay một bộ đồ ngủ thoải mái rồi nằm trên giường chậm rãi chờ đến tám giờ, hôm nay là một ngày rất quan trọng.

Khi cảm giác buồn ngủ ập đến thì Bạch Phàm không hề kháng cự, tùy ý lâm vào bóng đêm, đến khi tỉnh lại thì đã nằm trên một chiếc giường cổ kính. Bạch Phàm đưa tay luồn vào bên trong giường ngủ rồi ấn nhẹ lên một góc khuất, vách tường vốn trơn nhẵn lại lộ ra một ngăn chứa bí mật, bên trong ngăn chứa trống rỗng, chỉ có một tờ giấy viết thư mỏng manh. Bạch Phàm cầm lấy tờ giấy rồi đọc từ đầu đến cuối, sau đó nhịn không được mà bất đắc dĩ nở nụ cười, quả nhiên không nhắc đến.

Bạch Phàm cầm lấy một bộ y phục đặt bên đầu giường, sau khi thay xong thì gọi Bích Thủy tiến vào, "Sáng nay ta có phân phó cái gì hay không? Ta đã quên, ngươi ngẫm lại giúp ta."

Bích Thủy nghiêng đầu, sau khi cẩn thận suy nghĩ một lúc lâu thì mới lắc đầu nói, "Giáo chủ không có phân phó gì cả, nô tỳ nghĩ không ra."

Quả nhiên là vậy, cái tên nhóc kia thật là quá đáng, một chút gợi ý cũng không hề cho hắn, hằng năm đều cứ khó chịu như vậy, Bạch Phàm vừa buồn cười lại vừa tức giận, hắn phất tay bảo Bích Thủy đi chuẩn bị bột mì cùng với vài thứ gia vị cho món mì sợi.

[Đam Mỹ] Nhị Phân Chi Nhất Giáo Chủ - Biển Đam Nhất Hào (EDIT FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ