forty five

564 58 0
                                    

vào những giây phút cuối của chuyến phiêu lưu, jimin muốn đưa yoongi đi đâu đó thật đặc biệt.

"em có thể làm ơn nói cho anh biết chúng ta đang đi đâu không?" yoongi cầu xin cậu nhưng đáp lại anh chỉ là cái lắc đầu từ chối đã lặp đi lặp lại cả tỷ lần của jimin.

"nó phải có lí do nên mới gọi là điều bất ngờ đấy cưng à." yoongi đặt tay lên đùi jimin, và quay sang chớp mắt với cậu. 

"jiminie," anh khẽ gọi. "em có thể nói cho anh biết ta đang đi đâu được không?" jimin cố gắng chống lại sự đáng yêu đang tấn công cậu của yoongi để có thể giữ an toàn cho điều bất ngờ cậu dành cho anh. vậy nên thay vì trả lời, cậu chỉ khẽ cười.

"anh càng giục em nói thì em càng muốn giữ nó bí mật thôi nên anh không moi được gì đâu." yoongi thở dài.

"thôi được rồi."

xe dần đi chậm lại và jimin dừng xe dưới mấy tán cây ven đường. "nhìn nè, cuối cùng chúng ta đã đến nơi rồi." yoongi cảm thấy mơ hồ về quang cảnh nơi mà jimin gọi là món quà bất ngờ dành cho anh.

"jimin này, em đưa anh đi lang thang hả?" anh hỏi. nghe vậy jimin bật cười rồi nắm lấy tay anh. "không phải đâu, đồ ngốc."

jimin kéo anh chạy qua các hàng cây, và cậu ngày càng phấn khích khi họ ngày càng gần với đích đến. khi đến nơi, jimin đẩy các tán cây để lộ ra một cái hồ nước lớn.

"ta da!" ánh mặt trời chiếu xuống khiến mặt hồ trở nên lung linh huyền diệu, và âm thanh duy nhất mà họ nghe được là tiếng hót ngọt lịm của những chú chim đang bay lượn giữa các tán cây.

cuối cùng yoongi cũng hiểu được tại sao cậu lại đưa anh đến đây và điều đó khiến anh đứng đơ một chỗ như một bức tượng đá vậy.

trong khi đó thì jimin đã cởi áo của cậu ra và bắt đầu đi xuống dưới hồ. "nhanh lên nào, yoons!" cậu chú ý cái cách mà anh đứng ở đó và cố gọi thật to để anh đến gần mình.

"có chuyện gì thế người đẹp?" yoongi lúng túng nhìn xuống dưới mặt đất.

"chỉ là..." yoongi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn jimin và thở dài. "anh xấu hổ."

"xấu hổ vì điều gì cơ?" cậu hỏi yoongi.

"về cơ thể, về những vết sẹo của anh. về tất cả mọi thứ của anh." jimin thực sự đã không để ý rằng đến bây giờ anh vẫn đang mặc áo dài tay. điều đó khiến trái tim cậu đau nhói.

"với em anh luôn luôn xinh đẹp, yoons." cậu cam đoan. nhưng yoongi chỉ khẽ cười rồi lại cúi đầu nhìn xuống dưới chân mình.

"anh không tin em sao, yoongi?"

"tất nhiên là anh tin em rồi."

"vậy em có thể xem được không?" yoongi thở dài não nề. jimin chầm chậm kéo áo sơ mi của anh xuống để lộ ra cơ thể tái nhợt của anh.

cơ thể của yoongi khá gầy, và yoongi ngay lập tức lấy tay che đi cơ thể mình. jimin nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh và cẩn thận kéo chúng xuống.

ánh mắt cậu chuyển xuống cổ tay anh, nơi mà chồng chéo những vết hồng, đỏ cả mới lẫn cũ. yoongi đảo mắt nhìn quanh quất một vòng, anh cảm thấy xấu hổ về cái thứ mà jimin đang nhìn.

vi trans; minga; coldNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ