(づ ̄ ³ ̄)づ
bạn bước vào lớp, lóng ngóng trở về chỗ ngồi trong ánh mắt dò xét của đám con gái.
bọn nó vốn chẳng ưa gì bạn, bởi vốn dĩ chúng luôn ghen tị với bạn vì được anh quan tâm đặc biệt hơn người bình thường.
bạn nhún vai, ngồi xuống ghế.
nơi cuối lớp, bạn chính là bá chủ nơi này.
dẫn dắt những tên hư hỏng nhất ở nơi cuối lớp này, nơi mà các thầy cô luôn khinh thường vì nó chỉ dành cho những kẻ dốt nát.
bạn đưa tay đập vào vai người bên cạnh, gọi cậu ta dậy
"dậy đê, sắp đến giờ toán của thầy jaehyun rồi đó."
tên bên cạnh cau mày nhìn bạn, một bên lông mày của cậu ta bị xẻ một đường
"mày nhiều lời quá đấy, để tao yên."
bạn cười khẩy một cái, huých tay cậu ta
"đừng để thầy jaehyun nhìn thấy đôi hàng lông mày chó cắn của mày, không là mày sẽ bị cạo sạch luôn đấy."
bạn vừa nói vừa bình thản mở vở
"mày có chì kẻ mày không?"
bạn phì cười, lôi trong túi áo ra một cây bút chì màu nâu nhạt
"cảm ơn, em yêu."
ngay khi lời của cậu ta phát ra, cũng là lúc thầy jaehyun bước vào. không phải cửa chính mà là vòng cửa phụ.
tim bạn như ngừng đập, lo lắng sợ anh nghe thấy lời nói của cậu ta vừa nãy
"taeyong, mày trả lại tao đi."
bạn với tay giựt lấy cây bút chì kẻ mày
"em yêu làm gì thế? đưa anh mượn."
đôi đồng tử của bạn co rút dữ dội, đôi tay bạn run đến mức đánh rơi cây bút trên tay
thôi, xong rồi. xong thật rồi
nếu anh mà nghe thấy những gì cậu ta vừa nói chắc hẳn sẽ ghen.
mà khi anh ghen thật sự rất......đáng sợ
rầm
tiếng động mạnh vang lên phía trước mặt taeyong, jaehyun vừa đập tay xuống dưới mặt bàn
bạn lo lắng nhìn bàn tay anh
không biết tay anh có sao không nhỉ?
"lee taeyong, bài kiểm tra lần này của em lại bị không điểm."
taeyong mỉm cười nhìn anh, mặt tái mét