Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

9.2K 80 29
                                    

Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Tác giả: Phế Sài Bạc Hà Nhuyễn Đường

Nguồn: xavien

Nội dung: xuyên thư, ngụy huynh đệ, chậm nhiệt, 1×1, HE

Tình trạng: hoàn (114 chương)

Tình trạng bản edit: hoàn – đang beta

Văn án

Trở thành một vật hi sinh nho nhỏ trong <DỊ thế thiên tôn>, Trần Lạc nhận thức: nhân vật chính là bệnh thần kinh, cần cẩn thận khi tiếp xúc. Vì vậy cậu quyết định phải cách nhân vật chính thật xa, thật xa a.

Chỉ tiếc kế mẫu độc ác, giữa đường thế nhưng nhặt về một ca ca bệnh nan y, làm thế nào đây?

Hoàn hảo, theo nguyên tác, biện pháp trị liệu chính là máu của cậu.

Lén lút dùng máu luyện đan, còn phải đả đảo kế mẫu và đệ đệ, bên cạnh đó còn tìm cách tránh đi nơi xuất hiện của nhân vật chính.

Chính là có một ngày, cậu phát hiện...

Ca ca ốm yếu thế nhưng là nhân vật chính thần kinh. Σ( ° △ °|||)︴

Mà còn

Độ hảo cảm của nhân vật chính đã mãn cấp.

Trần Lạc: Ca ca cái đồ đó lấy làm gì nha? (⊙o⊙)?

Nhân vật chính: (giấu xác mỉm cười) không có gì, đệ đệ ngươi thật ngoan.

Trần Lạc: (*/ω\*) ca ca nhà ta thật dễ nhìn nga ~( ̄▽ ̄)~ nhưng mà ca ca ngươi đẩy ngã ta làm gì a?

Nhân vật chính: đệ đệ ta như thế nào lại ngốc như vậy? o( ̄ヘ ̄o* )
Hết văn án

*tên khác
#ca ca của ta là nhân vật chính #
# né nửa ngày nội dung vở kịch mới phát hiện đội hữu là nhân vật chính như thế nào phá! Tại tuyến chờ! #
# mỗi cái nhân vật phản diện tổng là nhận không xuất thân biên nhân vật chính #
# nhưng mà tránh né nội dung vở kịch cũng không có gì trứng dùng ta sẽ nói #
# lao lực tâm lực rời xa nội dung vở kịch mới phát hiện nhân vật chính chính là ta đội hữu này toan thích tâm tình #
# luôn có nhân vật phản diện mạc danh kỳ diệu xoát mãn nhân vật chính hảo cảm độ #
Phế sài ấm áp gợi ý
1. Bài này tuyệt đối 1V1, HE
2. Nhân vật chính cùng Trần Lạc là ngụy huynh đệ, vô huyết thống, hỗ sủng
3. Hướng đi ngốc nghếch, nội dung kì quái, tác giả thần kinh, lọt hố cẩn thận.
4. Ca ca (giả) ốm yếu là để đoạt tầm mắt đệ đệ, kì thật là một khốc suất cuồng bá duệ.

https://hchuyncung.wordpress.com/mang-theo-nhan-vat-chinh-tron-kich-tinh/

===♥♥♥===

Chương 1:XUYÊN QUA
Từ nay về sau hai giới tu tiên tu ma đều dưới quyền chưởng khống của ta!

-Ngươi đại ma đầu! Nhất định sẽ chết không tử tế! Chết không tử tế!- vị còn lại cuối cùng của tu tiên giới- ngũ chuyển Tán tiên do sợ hãi (1) cận kề tử vong mà điên cuồng gào thét, trên mặt vốn luôn hiện rõ chính khí giờ lại tràn đầy thần sắc vặn vẹo. Trước khi biến mất cực độ sợ hãi cộng với không cam lòng đều lộ ra trên thân vị đứng đầu Tu chân giới này.
Quân Lăng Vũ nhếch môi cười, cùng đối phương trên không trung tạo thành hai tồn tại đối lập. Hắn trải qua ngàn vạn khó khăn, từ một bệnh nhân định trước không thể tu luyện, trở thành nhân vật đứng đầu Tu chân giới, đã từng biết bao lần bị tử vong vây khốn nhưng đều chống đỡ qua, hiện tại sao còn phải sợ một cái lời nguyền?
-Không được chết tử tế? Hồng Uyên lão tổ, ngươi không phải đứng chỗ cao lâu quá, mắt mờ rồi? Hôm nay tại đây ai còn có thể thắng ta! -hắn cười kiêu ngạo mà bá đạo, cũng sẽ không có bất kì ai chỉ trích lời hắn nói, bởi vì cái tên Quân Lăng Vũ này, đã trở thành một truyền kì!
Hồng Uyên lão tổ nhìn chung quanh, đệ tử Thiên Thần kiếm phái ông che chở đã tử trận, giờ chỉ còn vài Kim Đan kì, Tâm Động kì (2) nhỏ nhoi, không còn chiến lực.
-Ta, Hồng Uyên, chính là chết cũng phải đem ma đầu ngươi chôn cùng! -ông nhất thời đỏ mắt, lệnh bài trưởng môn khắc hoa văn phiền phức ở trong tay chợt lóe, hộ sơn đại trận (3) vốn đã bị phá, nhất thời lại sáng lên một tia kết giới hồng sắc mỏng manh. Nhưng tia sáng hồng này lại mang cảm giác cực kì không rõ, những môn nhân Thiên Thần phái còn sống trên mặt lóe vui mừng những tưởng được bảo hộ, liền hốt hoảng phát hiện toàn thân rách toát, linh lực quanh thân hóa thành từng đoàn khí đỏ chạy vào trong kết giới.
Thiên Thần kiếm phái nhất thời tàn sát khắp nơi.
Quân Lăng Vũ không để tâm liếc mắt nhìn kết giới, mới vừa rồi trong trận chiến, đối phương đã tiêu hao một lượng lớn linh lực, mà ngay cả tiên khí tu luyện nhiều năm cũng xuất ra, hiện tại vốn đã là nỏ mạnh hết đà, không có uy hiếp. Thế nhưng phớt lờ địch nhân không phải là tác phong của hắn!
Sắc đỏ chợt lóe, Phệ Linh kiếm ác danh thiên hạ lập tức xuất hiện trong tay hắn, Quân Lăng Vũ nhếch mép cười to:
-Hồng Uyên, ta biết ngươi sống đến nay, động tác võ thuật cũng khá đẹp mắt, nhưng nhân vật chính hôm nay là Quân Lăng Vũ ta! Thế giới này phải hoàn toàn thần phục dưới chân ta! Hiện tại ta xem ngươi làm thế nào xoay người! Lúc trước khi ngươi giết cả nhà ta ngươi nên nghĩ đến cảnh tượng bây giờ!
Hắn ngang nhiên hướng huyết sắc kết giới đánh xuống một kiếm, vô tận ma khí đen tuyền hỗn độn với oán linh kêu rên trong nháy mắt đánh vào kết giới. Thanh âm 'chi dát' làm người điếc tai đi qua, kết giới xây dựng từ người chết nhất thời lan tràn vết nứt.
-Ngươi thế nhưng đã Độ Kiếp?! – khóe mắt Hồng Uyên lão tổ muốn nứt ra, trong lòng biết chính mình trốn không thoát, liền dấy lên một suy nghĩ điên cuồng.
Quân Lăng Vũ đem Phệ Linh kiếm chắn trước ngực, cao giọng cười.:
-Hồng Uyên, bản mạng bảo kiếm (4) của ta đã lâu chưa xuất thế. Hôm nay liền cho nó hảo hảo nếm vị huyết nhục của người đứng đầu tu tiên giới..
-Ma đầu! Ngươi mơ tưởng! – thân thể Hồng Uyên đột nhiên bành trướng, đây là muốn áp súc năng lượng, chuẩn bị tự bạo.
Hồng Uyên lão tổ bị Quân Lăng Vũ bức đến đường cùng, nên muốn tự bạo lôi đối phương cùng xuống địa ngục. Một cái ngũ chuyển Tán tiên tự bạo, năng lượng là vô tận. Chỉ sợ mảnh núi non này sẽ trong nháy mắt hóa tro tàn.
Nhất định phải ngăn cản!
Trên Phệ Linh kiếm kịch liệt dấy lên ma khí, mang theo kiếm ý tận trời, thẳng tiến đan điền (5) Hồng Uyên.
-Quá muộn! -Mặt Hồng Uyên cuồng tiếu đến vặn vẹo, không còn hình tượng gì đáng nói.
Phệ Linh kiếm bị ngăn cách bởi năng lượng quanh thân Hồng Uyên.
Thần sắc Quân Lăng Vũ ngưng trọng nhưng không hoảng loạn, hô lên với thuộc hạ đứng sau:
-Không cần hoảng, đem linh lực đưa vào Phệ Linh kiếm!
Phệ linh, phệ linh, chỉ cần có linh lực liền có thể cắn nuốt. Trong tình huống khẩn cấp, không một tia do dự, vô số tia linh lực bàng bạc như sông đổ biển, bị Phệ Linh kiếm cắn nuốt. Ánh sáng quanh thân kiếm càng chói, không gian mơ hồ truyến đến tiếng gãy vụn.

List Xuyên ThưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ