Bị cưỡng ép đến một gian phòng nhỏ âm u. Chúng Hưởng đối diện với bộ dáng La Bằng không chút kinh ngạc đang dương dương đắc ý ở phía trước.
"Oh... Là ngươi." Chúng Hưởng lạnh lùng chế nhạo.
La Bằng lộ ra nụ cười tà khí: "Còn nhớ rõ ta? Tiểu mỹ nhân. Nói ngắn gọn lại, mời ngươi đến chỉ muốn biết một tin tức." tươi cười trên mặt La Bằng thu lại, nghiêm túc hỏi: "Giao dịch của Đồng Tâm hôm nay được tiến hành ở đâu? Lúc nào?"
"Thủ đoạn tốt đấy lão thổ địa." Chúng Hưởng hừ lạnh: "Ta sao có thể biết."
"Ngươi có lẽ không biết." La Bằng đồng ý gật đầu: "Nghe nói cha ngươi là một tên phản đồ, ta nghĩ Âu Dương Khả không có ngu như vậy."
Chúng Hưởng trong tâm đau nhói, nhưng vẫn như cũ dùng ánh mắt không quan tâm hướng tới La Bằng.
"Bất quá, ta cuối cùng vẫn muốn thử một lần mới cam tâm." Lời vừa nói, La Bằng ngoắc tay gọi người đem Độ Phi đẩy lại đây, súng trong tay hướng tới trán của Độ Phi.
Khuôn mặt thanh tú của Độ Phi đã tái nhợt một mảnh, mồ hôi theo gương mặt rơi xuống.
"Ngươi thấy rằng ta sẽ vì hắn nói cho ngươi toàn bộ?"
Chúng Hưởng nhìn Độ Phi, đôi mặt kia đã có thời khắc tỏa ra hạnh phúc giờ đây chứa đựng nỗi sợ hãi nồng đậm.
La Bằng không quan tâm nhún vai: "Có lẽ ngươi sẽ."
"Chúng... . ." Độ Phi run run môi muốn nói gì, nhưng chỉ mở miệng thoát ra được một chữ liền dừng lại.
Chúng Hưởng biết Độ Phi sợ hãi.
Hắn run rẩy như ngọn cỏ nhỏ bé trong cơn gió, điềm đạm đáng yêu khiến người ta yêu quý.
Độ Phi vui sướng, Độ Phi hạnh phúc, Độ Phi vui cười... . . . . .
"Ta đếm đến ba, ngươi không nói, ta liền nổ súng." La Bằng hạ giọng uy hiếp, lại ở bên tai Chúng Hưởng bỏ thêm một câu: "Đừng tưởng rằng ta đang nói đùa."
Chúng Hưởng biết La Bằng không nói đùa. Hắn biết có người giết người như ma, căn bản không coi trọng chuyện sinh mạng của người khác. Liền giống các khách nhân ở "Phàm Gian", thời điểm đặt trên người thiếu niên, chỉ biết đem nỗi thống khổ của thiếu niên đó trở thành một loại hưởng thụ.
Nòng súng đen nhánh đặt trên trán Độ Phi, làm tôn thêm khuôn mặt tái nhợt của Độ Phi.
Chúng Hưởng đột nhiên nhớ tới phụ thân.
Năm đó phụ thân đứng trước mặt địch nhân, thời điểm nhìn thấy nòng súng để trên trán mẫu thân, trong lòng chính là như thế này.
Gương mặt hắn có tái nhợt sao?
Hắn có lưu lệ sao?
Khi hắn tiết lộ bí mật run rẩy đên mức cơ hồ ngã trên mặt đất... . . . Hay là như liệt sĩ bi tráng đứng trên mặt đất?
"Nói ra, chúng tôi cũng không có đường sống." Chúng Hưởng nhẹ nhàng nói.
Năm đó nếu như không nói,
Làm sao lại có Chúng Hưởng hôm nay?
Làm sao lại có nỗi thống khổ ngày hôm nay?
Thời điểm cùng mẫu thân tự vận, phụ thân có hay không hối hận sự lựa chọn ngày hôm đó?
La Bằng không để ý đến lời nói của Chúng Hưởng.
"Một!" Hắn bắt đầu đếm.
Chúng Hưởng ngây ngốc như tượng gỗ nhìn chằm chằm Độ Phi đang đứng.
Tại cửa quán cà phê, có một cái thân ảnh đang chờ đợi hắn.
Thân ảnh này, đại diện cho hạnh phúc, đại diện cho ý nghĩa của nhân sinh, đại diện cho hết thảy tất cả, đại diện cho tình yêu... . . .
"Hai!"
Khiến cho ta chết trong vụ giao dịch, chỉ cần ngươi cam lòng!
Ánh mắt Âu Dương Khả nghiến răng nghiến lợi hiện lên trong não.
Chúng Hưởng cắn răng: "Độ Phi, ta rất xin lỗi... . ." Hắn nhắm mắt lại, không nhìn tới khuôn mặt tuyệt vọng của Độ Phi.
"Ba!" La Bằng như đinh đóng cột đếm tới cuối cùng.
Bóp cò súng.
"Bịch "
Tiếng động từ cây súng giảm thanh cũng không lớn, Chúng Hưởng theo một tiếng vang kịch liệt chấn động di chuyển đến.
"Là chính ngươi lựa chọn, không thể trách ta tàn nhẫn." La Bằng khơi cằm Chúng Hưởng.
Chúng Hưởng chậm rãi mở mắt. Hắn không nhìn La Bằng trước mặt, ánh mắt dại ra mà di động đến trên người Độ Phi.
Độ Phi ngã trong vũng máu, khuôn mặt hắn hướng xuống, Chúng Hưởng thấy không rõ thần sắc hắn lúc sắp chết. Là phẫn nộ, căm hận, thương tâm, hay là thất vọng.
Hoặc là, hắn lo nghĩ cho người yêu đang chờ đợi ở trước cửa quán cà phê sẽ vì hắn mà lo lắng không thôi.
Chúng Hưởng nhớ kỹ Độ Phi từng lôi kéo tay hắn nói: chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc... . .
Hắn kiên định như thế mà tin tưởng, khiến ngay cả Chúng Hưởng cũng thiếu chút đã tin tưởng.
![](https://img.wattpad.com/cover/156351386-288-k456513.jpg)
YOU ARE READING
BỊ HƯỞNG DỤNG ĐÍCH NAM NHÂN
FanfictionTác giả:Phong Lộng Nguồn:luckfox412.wordpress.com Trạng thái:Full Thể loại: Hiện đại, hắc bang, HE Nhân vật: Âu Dương Khả, Từ Chúng Hưởng Âu Dương Khả cho rằng, sinh mệnh bọn họ bởi vì lén lút gặp nhau cũng không đáng xấu hổ; Chúng Hưởng thì tưởng r...