Hôm nay tôi đọc được một bức thư, tôi đọc xong thì nước mắt đã chảy ra tự lúc nào. Tôi thầm trách Diêm Vương Lão Nhân Gia sao có thể vô tình đến thế, muốn cướp ai thì cướp?
Sau đó, tôi nghĩ, thực ra lỗi chẳng phải do Diêm Vương Lão Nhân Gia vô tâm, ai sinh ra đều có số mệnh của mình cả. Ông ấy cũng đâu muốn như thế, làm Diêm Vương cũng đâu dễ dàng gì.
Đây là một bức thư của một chị Đoàn Gia. Bức thư này chính là bức thư cuối cùng chị ấy viết cho ba anh.....
-----" Cuối cùng chị cũng có đủ dũng khí để viết bức thư này cho các em.
Có lẽ bây giờ mà không viết thì sau này sẽ chẳng còn cơ hội nữa.
Chỉ còn nửa tiếng nữa thôi là phải làm phẫu thuật rồi, tỉ lệ thành công là 20%.
Trong lòng có một nỗi sợ hãi, khủng hoảng mà từ trước tới giờ chị chưa từng trải qua.
Chị không lỡ.
Chị không sợ chết mà lại rất thản nhiên.
Chỉ là chị chưa được tận mắt nhìn thấy hình dáng đáng yêu của các em trong bộ đồng phục hay cái dáng vẻ đẹp trai trong bộ Veston.
[…]
Lão Vương.
Chị chưa nói với em rằng khi buồn bã hay tủi thân thì phải nói ra.
Chưa nói với em, đừng có chuyện gì cũng giấu kín trong lòng.
Chị vẫn chưa nói với em rằng khi đi thi thì chỉ cần nỗ lực hết sức là được.
Vẫn chưa nói với em đừng có cố gượng ép bản thân mình.
Chị vẫn chưa nói với em đừng có thức đêm quá muộn.
Vẫn chưa nói với em làm như vậy không tốt cho sức khỏe.
Chị vẫn chưa nói với em rằng, răng khểnh của em đáng yêu lắm.
Vẫn chưa nói với em rằng, đừng bao giờ nẹp thẳng răng ra nhé.
Chị vẫn chưa nói với em rằng bệnh hạ đường huyết của em thì không được vận động quá sức, lúc nào cũng phải mang theo kẹo socola bên mình.
Vẫn chưa nói với em rằng khi đổ mồ hôi thì đừng có vội vã đi tắm rửa, hãy dùng giấy và khăn để thấm mồ hôi trước.
Chị vẫn chưa nói với em rằng lần sau đừng có mà thật thà như trong chương trình Happy Camp, sẽ bị bắt nạt đó.
Vẫn chưa nói với em rằng em phải biết phản bác, chất vấn, tấn công chứ không phải lúc nào cũng xoa dịu cầu hòa.
Chị vẫn chưa nói với em rằng chị là Tân Hâm.
Vẫn chưa nói với em rằng chị sắp phải đi rồi.
[…]
Nguyên Nguyên.
Em nhảy điệu lắc lư rất đáng yêu.
Nghĩ tới thôi là đã thấy hài rồi.
Chị vẫn chưa nói với em rằng chị cũng biết nhảy đấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bạn Trai Tôi Là Vương Tuấn Khải
Fanfic"Lúc trước cô ấy dùng thân phận fans hâm mộ đường đường chính chính bảo vệ em, ủng hộ em, cầu chúc em một đời bình an vui vẻ. Thậm chí cô ấy cùng với rất nhiều cô gái khác cùng nhau đi mọi miền, làm bao nhiêu việc vì em... chưa từng ngóng trông hồi...