Khoảng thời gian sau tôi có hơi bận, nhưng sẽ cố gắng viết cho mọi người. Hy vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ tôi. Cảm ơn những người đã và đang ủng hộ tôi, yêu mọi người! - Ngộ Khải.
______________________________
"Tiểu Khải, anh có kỉ niệm khó quên nào không?"
"Có a~"
"Vậy kể em nghe đi."
"Thôi, xấu hổ lắm. Bảo bảo, tha cho anh đi ~"
Thế là tôi cứ mè nheo mãi, tai của anh ấy bị tôi tra tấn không chịu được nữa nên dành ngậm ngùi kể =))))))))))))) Cứ tưởng chuyện gì, hóa ra chuyện này tôi cũng biết ==
____________________________
Khắp đại lục này đều biết Vương Tuấn Khải tròn mười tám tuổi rồi. Mà mười tám tuổi thì đã đươc phép lái xe, uống rượu.
Hôm nay anh đi quay show trở về kí túc xá Bắc Ảnh. Do bản thân anh là một người bận rộn nên cũng chẳng ai quản anh có trở về đúng giới nghiêm không.
Lúc mở cửa phòng kí túc, như mọi lần anh sợ mọi người thức giấc nên vô cùng nhẹ nhàng và cẩn thận. Có điều hiện tại ở trong phòng sáng trưng đèn điện, bốn anh trai ngơ ngác nhìn anh. Mọi người không hẹn mà cùng thở phào một hơi.
Vương Tuấn Khải ngơ ngác:
"Mọi người đây là đang làm gì a?"
Bạn học A vội kéo Vương Tuấn Khải vào phòng suỵt một tiếng:
"Cậu không ngại thì đến thử chút đi!"
"Thử cái gì?" - Vương Tuấn Khải tò mò.
Bạn học B nhướng nhướng chân mày:
"Mỹ vị tuổi mười tám a!"
Vương Tuấn Khải cởi áo khoác ngồi xuống chỗ bốn đồng học đang tụ tập mới biết, chính giữa chỗ bọn họ ngồi là một chai Volka sóng sánh. Tiểu Khải kinh ngạc vô cùng:
"Các cậu đùa sao? Mang thứ này vào kí túc sẽ bị kỉ luật đó!"
"Suỵt! Bé cái miệng!" - Bạn học C bịt miệng Tiểu Khải :"Bọn này chỉ tò mò thôi mà! Cậu thì sao? Sau này ít ra cũng phải biết uống chút đỉnh, nếu không thì tới tiếp các tiền bối thế nào đây?
Vương Tuấn Khải nghĩ cũng đúng nhưng thực sự cái gan này của anh hơi nhỏ. Ngộ nhỡ scandal tới thì anh làm cách nào giải thích đây. Tuy nhiên anh cũng có tò mò thật.
Vương Tuấn Khải nghĩ cũng đúng nhưng thực sự cái gan này của anh hơi nhỏ. Ngộ nhỡ scandal tới thì anh làm cách nào giải thích đây. Tuy nhiên anh cũng có tò mò thật.
Bạn học D ngồi cạnh huýt vai Vương Tuấn Khải:"Thế nào? Thử không? Một ly thôi."
Tiểu Khải lắc đầu:"Không được đâu, ngày mai tuy không có lịch trình nhưng còn phải đến lớp."
"Ây da, nghỉ một tiết đầu không phải là khó tha thứ đâu. Bất quá bọn này báo cậu bệnh!"
Tiểu Khải liếc ngang:
BẠN ĐANG ĐỌC
Bạn Trai Tôi Là Vương Tuấn Khải
Fanfic"Lúc trước cô ấy dùng thân phận fans hâm mộ đường đường chính chính bảo vệ em, ủng hộ em, cầu chúc em một đời bình an vui vẻ. Thậm chí cô ấy cùng với rất nhiều cô gái khác cùng nhau đi mọi miền, làm bao nhiêu việc vì em... chưa từng ngóng trông hồi...