Ngày 24 - Tạm biệt thế giới zombie

200 20 10
                                    

00 giờ 40 phút

2/3 dân số châu Á đã bị nhiễm bệnh. Một số nước châu Âu ven biển như Bồ Đào Nha, Anh, Italia đã đóng cửa cảng biển để ngăn virus xâm nhập vào đất liền. Những người còn khoẻ mạnh ở châu Âu và một số nước châu Phi đã nhanh chóng di chuyển đến châu Mĩ. Tổng thống Hoa Kì Donald Trump tuyên bố trước truyền thông rằng bức tường bao quanh biên giới quốc gia này đã hoàn thành và sẽ được đưa vào hoạt động sau 12 tiếng nữa.

Ở Bỉm Sơn, Thanh Hoá, tình hình đang diễn biến xấu hơn. Mỗi ngày có hàng chục ca nhiễm mới được phát hiện. Những người còn sống sót tìm mọi thủ đoạn để cướp được đồ của nhau. Chỉ trong đêm nay tôi đã đếm được 13 chiếc xe cứu thương đi qua pháo đài ĐMX. Nhóm của tôi đã có 3 người bị nhiễm bệnh (họ đã tự sát) và hơn 1/3 số thành viên đang bị tiêu chảy. Trong đó bạn Khanh bị nặng nhất.

Hôm qua anh Sơn và chị Chinh đã bị sát hại trong lúc đi lấy đồ tiếp tế. Xác của họ được tìm thấy trong cabin xe tải. Họ đã bị đâm nhiều nhát vào ngực. Bọn sát nhân đã cướp hết lương thực, quần áo và thuốc men trong thùng xe. Ngoài ra chúng còn lấy cả lốp và gương xe. Vậy là chúng tôi hết sạch đồ ăn.

6 giờ 15 phút

Chúng tôi xin được một ít lương khô ở cửa hàng bên cạnh. Chủ Cửa hàng đó có rất nhiều gạo và bánh kẹo nên đã chia sẻ một ít cho nhóm chúng tôi. Hôm nay quân đội sẽ đến giải cứu nên bọn tôi chỉ cần cầm cự đến đó thôi. cửa hàng quần áo bên kia đường đã không có ai lui tới trong một tuần. Tôi cùng Phương Anh và Hằng qua bên nó kiểm tra xem còn gì để lấy không. cửa sổ đã bị vỡ. Mùi hôi thối bốc ra từ trong nhà. Hằng và Phương Anh bảo tôi vào trước nhưng tôi từ chối vì nhỡ có con gì nhảy ra thì tôi sẽ là người đầu tiên dính đòn.  Họ đẩy tôi vào (lại thế). Tôi công tắc lên nhưng đèn không sáng. Chắc cầu dao điện bị ngắt rồi. Phương Anh ra ngoài tìm cầu dao, còn tôi tìm trong nhà.

CHOANG... CHOANG...CHOANG...

Đèn sáng. Tôi chạy vào bếp nơi phát ra tiếng động. Hóa ra là mấy con chuột đang lục đồ ăn trong tủ lạnh. Tôi xì một tiếng mà chúng nó đã trốn hết. chúng tôi lục tung cả căn nhà lên để tìm đồ. Còn một ít mì tôm trong tủ bếp và mấy cái áo sạch trong phòng ngủ. Ở dưới gầm giường có một cái xác chết. Tôi lập tức rời khỏi căn phòng. Cái xác đó có thể đã bị nhiễm virus, nếu lại gần khả năng cao tôi sẽ bị nhiễm bệnh. Sau khi lấy hết đồ chúng tôi quay về pháo đài.

Có hai ông già lái xe máy chắn đường chúng tôi. Họ là thành viên của nhóm người già ở trạm xăng. Họ yêu cầu chúng tôi đưa hết đồ cho họ. Một ông còn dí dao vào mặt Phương Anh. May mắn lúc đó anh Phan, Hoàng, Thắng chạy đến can. Thì ba anh thanh niên dắt súng trên vai, hai ông già lập tức phóng xe đi.

11 giờ 11 phút

Lần này nhóm người già kéo đến đông hơn. Họ cắm trại ở phía bên kia đường và liên tục theo dõi chúng tôi. Ở pháo đài, những người còn khỏe mạnh quân bàn ghế, tivi, giường tủ, tủ lạnh, máy giặt, máy điều hoà... về để gia cố. Những người bị bệnh nhẹ thì chế vũ khí và chăm sóc những người bị bệnh nặng (khoảng 9 người bị tiêu chảy cấp). Tôi, Hằng, Hồng Anh, Tiên phải khiêng một cái tủ lạnh Toshiba nặng hàng chục cân từ một ngôi nhà bỏ hoang cách 500 mét về pháo đài. Phương Anh bê một chồng ghế nhựa về để làm bẫy treo.

Đại dịch zombie- Nguồn gốc xuất xứNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ