Chương 4

709 69 6
                                    


【 Từ góc nhìn của Nguy Lan bản truyện 】

Triệu Vân Lan đang cùng vị đối diện tán gẫu tới thời điểm vừa mới quen biết Thẩm Nguy như thế nào, vị kia nói hắn trở lại một vạn năm trước lúc đó thấy Hắc tiểu ca, đó là các loại nhu thuận, muốn bao nhiêu ngoan ngoãn liền có bấy nhiêu, lúc cho y ăn kẹo hắn nhìn mà tâm đều nhanh tan chảy.

Triệu Vân Lan nghe vậy cười cười:" Vị kia nhà ta khi đó cũng không ngoan như vậy. Lần đầu tiên gặp là ở trước mặt ta ăn sống u súc. Một tiểu mỹ nhân nhi, mặt không chút thay đổi ngồi trong nước ăn." Hắn là nghìn trượng lệ khí sinh ra, người đại sát vô hồn, từ dưới đáy hoàng tuyền mà đến. . . . . . Tiểu quỷ vương, đâu có thể nào dịu ngoan như vậy? Bất quá những lời này Triệu Vân Lan đều không nói, chỉ là thản nhiên bồi thêm một câu, nếu hắn khi đó mà ngoan như vậy thì tốt rồi.

Hết thảy của hết thảy đều là quá khứ, hiện tại ái nhân ở ngay bên cạnh mình, tất cả đều là hình ảnh tốt đẹp như vậy. Không tất yếu liều mạng níu giữ chặt suy nghĩ lúc trước như thế nào. Cho dù lại đến một lần, y nên thế nào vẫn sẽ thế ấy.

Triệu cục trưởng biết u súc là cái cái gì, tự mình âm thầm vặn vẹo não bổ một chút, bất giác da gà không ngừng nổi lên khắp nơi, cũng không chú ý tới người đối diện kia trong nháy mắt giật mình ngốc lăng.

"Bất quá hắn khi đó thích ta, tặng ta ba mươi sáu chiếc răng cửa lớn của u súc làm thành vòng cổ." Y nhịn không được nở nụ cười, ôn nhu đong đầy trong mắt, Thẩm Nguy nghiêng đầu nhìn y cong cong hàng mày.

Lại nói tiếp, không biết vị Hắc Bào Sứ trước mặt này đã thân thiết được gì nhà hắn chưa mà ngủ liền một vạn năm, bản thân chính là thật sự từng thân thiết với thụy mĩ nam. Y nhớ tới bản thân khi đó còn vẽ một an thần phù trên mu bàn tay cho Thẩm Nguy, lại đáng tiếc người nọ là giả bộ ngủ.

Triệu cục trưởng tự giác nghiêng đầu qua, không nhìn đến hành vi của hai người đối diện chói mù mắt, đường nhìn vừa lúc cùng chạm vào ánh mắt của người bên cạnh mình.

Hắn nhớ tới lúc trước lần đầu tiên gặp Thẩm Nguy ở Long Thành, ánh mắt mà hắn từ cửa sổ xuống nhìn xuống chạm phải, cùng giờ phút này rất giống. Hắn không được tự nhiên khụ một tiếng, chuyển đầu hướng một bên khác.

Vì thế hắn vừa lúc thấy thập thò ở cạnh cửa mấy nhân vật.

Triệu Vân Lan theo ánh mắt hắn nhìn qua, trông thấy mấy vị thành viên của Cục điều tra đặc biệt đang cố gắng biến chính mình giống như Đại Khánh thu thành một khối cầu.

"Đều cút qua đây. Một đám đều làm gì đó? Có phải Đại Khánh gọi tới hay không?"

Mấy người đã xem diễn một đoạn thời gian xám xịt đứng ở đối diện nghe giáo huấn, Lâm Tĩnh tay cầm một túi đồ vật này nọ ném cho Chúc Hồng, lần lần phật châu trên tay:"A di đà Phật, lãnh đạo, sắc dục huân tâm là không đúng đâu."

Khi Nguy Lan bản phim đi vào thế giới của Nguy Lan bản truyệnWhere stories live. Discover now