Chương 80

2.1K 115 0
                                    



Nhân ngư ngoan ngoãn ngồi trên đùi ma vương, mái tóc mềm mại màu bạc dưới ánh trăng càng xinh đẹp, thân thể nhó nhắn dựa sát vào lồng ngực ở đằng sau, cánh tay đẹp đẽ vờn quanh thắt lưng của ma vương, nâng cằm tinh xảo mỉm cười.

Lúc ma vương ôm nhân ngư xuất hiện ở cung điện, tất cả ma tộc hiểu được, đây là tân sủng của ma vương.

Liễu Khê tò mò nhìn ma tộc đang quỳ lạy bên dưới, đem tất cả sùng bái và cuồng nhiệt thu vào mắt.

Không thể không nói, ma tộc đúng là kiểu kẻ mạnh là vua, chỉ cần bạn là người mạnh nhất ma giới, vậy có nghĩa bạn là duy nhất. Dĩ nhiên, cũng có ma tộc không cam lòng đi khiêu chiến địa vị ma vương, chỉ cần sống sót sau khi khiêu chiến thì có nghĩa vị trí ma vương thay đổi.

Không ít ma tộc quỳ dưới đất nhìn Liễu Khê với ánh mắt ghen tị và không cam lòng, chẳng qua là một nhân ngư mà cũng được bệ hạ ôm vào ngực một cách cẩn thận như vậy.

Không để ý ánh mắt của đám người đó, Liễu Khê sờ vẩy cá của mình, nguyên tố thủy do ngựa đực nam đưa đã bị nguyên tố hắc ám của ma vương cắn nuốt sạch sẽ, vì thiếu nước nên đuôi có có chút khó chịu.

"Em muốn nghịch nước" Liễu Khê ngửa đầu nói, đuôi cá vuốt qua tay ma vương, sức mạnh không nhẹ.

Ma vương hơi nhíu mày, ôm bảo bối trong lòng, không chút do dự đứng dậy rời đi.

Nơi tắm rửa được dùng nguyên tố thủy xây nên, nước trong bồn được đổi thành nước biển sạch

Thở dài thoải mái, Liễu Khê lắc lư đuôi cá đi tới cạnh Trang Kỳ, Trang Kỳ thu lại cánh chim, cọ vào ngực hắn, giọng điệu mang theo chút oán thầm và làm nũng "Sao bây giờ mới tới? Tên nhóc xấu xa đó đâu?"

"Anh đã xử lý tốt mọi chuyện, về phần hệ thống..." Trang Kỳ hơi trầm ngâm, dịu dàng vuốt hai má của Liễu Khê, cười nói "đưa nó đi một chỗ, cho nó thể hiện cảm giác làm người phối hợp diễn"

A? Liễu Khê ngẩn ra, sau đó nở nụ cười sung sướng, vui vẻ nhìn Trang Kỳ, toàn bộ đôi mắt là bóng hình hắn "Em rất vui!"

Cầm tay Trang Kỳ, hai má Liễu Khê có chút hồng, nụ cười vui sướng phát ra từ nội tâm "Vậy, Trang Kỳ tiên sinh, anh nguyện ý lấy em làm vợ chứ?"

Khóe miệng Trang Kỳ nâng lên, hôn lên ngón tay Liễu Khê, cô gái trước mắt này là người bạn lữ duy nhất trong lòng hắn "Anh đồng ý"

Tuy thời gian địa điểm ở nơi khác nhưng cũng không gây trở ngại tới tình cảm ngọt ngào của đôi tình nhân.

Đoàn người Lions nhanh chóng đi vào Hắc Ám sâm lâm, bên ngoài Hắc Ám sâm lâm là những đám cây rậm rạp, ánh mặt trời xuyên thấu qua lá cây, tạo ra ánh sáng loang lổ, bụi cỏ màu xanh, hoa tươi rực rỡ, thỉnh thoảng còn có chim chóc hót líu lo, náo nhiệt vô cùng.

Nhưng đó là ở bên ngoài, đi vào sâu trong Hắc Ám sâm lâm, cây cối càng cao lớn, che trời, ánh mặt trời dần dần không thể đi vào, cây cối mọc đầy nấm mốc, rừng cây rậm rạp ở cạnh nhau, cỏ rêu lục thâm tạo nên không khí u ám làm người sợ hãi.

Đường bên dưới đã không có đường, thỉnh thoảng còn có ma thú hung mãnh từ nơi ẩn nấp nhảy ra, tập kích mọi người, đợi vào càng sâu, càng đi càng khó, trong Hắc Ám sâm lâm đã không còn ánh sáng, mà bọn họ người nào cũng có thương tích.

Cảm thấy không thể chống đỡ nổi, Lions và Aerius đi ra một nơi rửa sạch, chuẩn bị nghỉ ngơi hồi phục một chút, đường ở Mai Cốt càng khó đi hơn bọn họ nghĩ nhiều.

"Chúng ta ở đây nghỉ một chút, khôi phục được thể lực mới có thể an toàn tới Mai Cốt, mọi người cũng đã đói bụng rồi, Aerius, đi nhóm lửa đi" Lions lấy từ trong không gian một ít thịt và đồ gia vị, hắn chưa bao giờ ủy khuất bản thân.

Aerius nghe lời đi lấy cành khô, ngầm thủ thế, Công chúa Tinh linh hiểu ý, lấy một ít hương thảo đã chuẩn bị tốt, Nữ hoàng Vong Linh bày ra chú ngữ ở bốn phía để đảm bảo an toàn, đồng thời cũng làm một cái ma pháp để vây khốn Lions.

"Lions, em mệt quá" Nữ hoàng Vong linh chui vào lòng Lions, giọng điều mềm mại.

"Đêm nay sẽ đút em ăn no" Lions cười đùa, hôn Nữ hoàng Vong linh một cái, hắn không cảm thấy được hành động bí ẩn của ba người họ.

Lửa bốc lên, âm thanh hỗn độn, dầu từ trên thịt nướng chảy ra, mùi hương mê người tản ra, lửa cháy lớn, lấy một ít nước từ trong súp rau dưa, nước canh vừa được nấu từ lửa nóng nên mùi thơm và khói bay ra nghi ngút.

"Uống rất ngon" Lions thỏa mãn buông bát, nhéo mặt Công chúa Tinh linh, khen thưởng "Tay nghề của em càng ngày càng tốt"

Công chúa Tinh linh chỉ im lặng ăn hoa quả, khuôn mặt tinh xảo luôn giữ bộ dạng lạnh lùng, không đáp lời Lions, chỉ múc thêm cho hắn một bát canh rau dưa, trong mắt lộ vẻ hài lòng.

"Aerius, hôm nay cậu gác đêm" Lions khẩn cấp ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Nữ hoàng Vong linh.

Aerius đứng thẳng tắp như cũ, không trả lời, chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lions, ánh mắt như cười như không nhìn hắn.

Thái độ khinh mạn ấy khiến Lions cảm thấy có chút không đúng, người này luôn rất ngoan, chưa từng cãi lời hắn, bây giờ...

Trong lòng như cảm nhận được cái gì đó, sức mạnh nơi thân thể của Lions đột nhiên biến mất, tay chân mềm nhũn, không tự chủ lung lay một cái.

"Quấn quanh" Đôi môi hồng nhuận của Nữ hoàng Vong linh nhẹ nhàng phun ra hai chữ, một sức mạnh màu đen quấn lên thân thể Lions, cố định hắn chặt chẽ.

Một mũi tên từ không trung bay đến, ánh sáng bắn tung tóe trong không trí, bắn vào tay của Thánh nữ Thần tộc, máu tươi bắn tung tóe, ma trượng trên tay rơi xuống mặt đất, Thánh nữ Thần tộc kêu một tiếng thảm thiết.

"Trói buộc!" Cùng lúc đó, Aerius lấy pháp khí, nện lên chân Thánh nữ Thần tộc, ánh sáng màu đen xuất hiện, trói buộc Thánh nữ Thần tộc, sức mạnh hắc ám luôn có thể khắc chế nguyên tố quang minh trong thân thể Thánh nữ Thần tộc, làm cho cô ả không thể phản kháng.

"Các ngươi!!" Lions không nghĩ tới lại có tình huống này, ánh mắt hung ác nhìn ba người trước mắt "Các ngươi phản bội ta!"

Dùng hết sức mạnh hung hăng đánh một cái, thứ quấn quanh trên người không chút nhúc nhích.

"Aerius, nhanh, chúng ta không còn nhiều thời gian" Nữ hoàng Vong linh lười nói nhiều, lập tức lấy đồ cần hiến tế, ném vào trước mặt Thánh nữ Thần tộc.

Công chúa Tinh linh đứng một bên đề phòng, Aerius bắt tay cầm khí cụ, trong miệng lẩm bẩm, một chú ngữ kỳ lạ được hắn ngâm ra, mang theo một sức mạnh thần kỳ, mà xung quanh thân thể Thánh nữ Thần tộc xuất hiện ánh sáng thánh khiết, dịu dàng mà xinh đẹp, chiếu khắp bốn phía.

Ánh sáng kia bao vây lấy Lions, nhanh chóng tiến vào làn da rồi vào trong thân thể, máu trong người hắn sôi lên, ánh sáng trắng càng dày đặc, mà thân thể Lions xuất hiện hàng vàng sợ tơ màu vàng, những sợ tơ này tụ tập trên đỉnh đầu hắn, hình thành một quang cầu sáng chói hơn ánh mặt trời.

Ba người mặc kệ tiếng kêu thảm thiết của Lions, trợn mắt há mồm nhìn sức mạnh từ quang cầu, nguyên tố ma pháp ẩn chứa trong nó mạnh tới mức khiến người than sợ.

"Đây là lời chúc phúc của thần?" Aerius lẩm bẩm.

Nữ hoàng Vong linh đi tới cạnh Lions, tính cầm quang cầu lại phát hiện với không tới, trong lòng khó chịu, lập tức kêu "Mau tới đây, chúng ta hấp thu thứ này nhanh!!"

Cô ta vốn có ý chiếm nó một mình, nhưng nhìn tình hình thì rất khó, phải hấp thu toàn bộ lời chúc phúc của thần trước khi Lions thoát.

Sợi tơ màu vàng lan tràn vào trong thân thể, một loại cảm giác khó nói xuất hiện, chảy xuôi vào cơ thể khiến toàn bộ cơ thể nhẹ hơn.

Đợi sau khi hấp thu hết quả cầu, Aerius cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá, mà pháp lực của Nữ hoàng Vong linh trực tiếp tăng thêm một bậc, tốc độ của Công chúa Tinh linh nhanh hơn.

Oa~ Qủa nhiên lời chúc phúc của thần là thứ tốt.

"Hắn thì sao?" Nữ hoàng Vong linh đá Lions đang xụi lơ trên mặt đất, tùy ý hỏi.

"Hừ" Aerius nghĩ tới khuất nhục mà mình chịu trước kia, một đạo sức mạnh phá hoại hướng lên thân thể của Lions, đấu khí trong thân thể hắn bị nó đánh dập.

Bây giờ Lions mất đi đấu khí, mà ma lực lại vì bị cướp lời chúc phúc của thần nên khô kiệt, bây giờ hắn là một kẻ phế.

Còn Thánh nữ Thần tộc bởi vì dùng sinh mệnh và nguyên tố quang minh nên sớm đã trở thành người thường, hơn nữa, đây là hiến tế nơi thời gian còn lại không nhiều.

"Cứ như vậy đi, còn sống còn khổ hơn cái chết" Aerius lạnh lùng nhìn bọn họ, sau đó nói "Tôi không muốn chết ở Mai Cốt, các cô thì sao?"

"Vẫn nên đi trước rồi tính" Nữ hoàng Vong linh gật đầu đồng ý, ba người lần theo đường cũ đi về, ném Lions và Thánh nữ Thần tộc ở trong chỗ sâu rừng rậm.

Liễu Khê rúc vào lòng Trang Kỳ nhìn tất cả qua Thủy Kính, cô không nghĩ hai người kia vẫn còn cái mạng. Có điều ma thú trong Hắc Ám sâm lâm rất nhiều, đã có một ma thú diện mạo dữ tợn tới gần hai người, nước miếng từ trong răng chảy ra.

"Ném hai người kia ra khỏi Hắc Ám sâm lâm đi" Liễu Khê vỗ tay cười nói.

"Tốt" Trang Kỳ sủng nịnh vung tay lên, Lions và Thánh nữ Thần tộc lập tức biến mất khỏi Hắc Ám sâm lâm mà xuất hiện ở lối vào.

Không có lời chúc phúc của thần, vận mệnh của hai người rất tồi, bọn họ gặp phải đám người buôn nô lệ. Tuy rằng Lions là ngựa đực nam, khuôn mặt và thân hình rất tốt, còn Thánh nữ Thần tộc cũng không tầm thường, dung mạo tuyệt diễm lại mang theo mấy phần thánh khiết, xinh đẹp vô cùng.

Hai người bị đánh hôn mê chuyển lên xe ngựa, đánh dánh nô lệ, chờ đợi bọn họ là việc bị bán đi.

Bề ngoài anh tuấn của Lions cùng với thân thể cường tráng của hắn khiến các phu nhân rất thích, phu nhân mua hắn thường đem hắn ra ngoài khoe, hơn nữa còn đưa cho các phu nhân khác ngắm.

Phu nhân này sử dụng Lions rất thuận tay, cho dù hắn là ngựa đực nam, một đêm bảy lần, hàng đêm tẩy thuốc nhưng sao có thể duy trì được nhu cầu hư không của phu nhân này.

Không quá một năm, Lions vì miệt mài quá độ nên người anh em của hắn không thể đứng dậy.

Lions mất đi giá trị vốn có, bị phu nhân vứt bỏ tới khu nô lệ, cho hắn tự sinh tự diệt.

Khi Thánh nữ Thần tộc tỉnh dậy đã không còn sự mê luyến với Lions, cả người ngu đần, cô ả không biết tại sao lúc trước lại thích Lions, giống như thấy ma, mà bây giờ, Liosn chẳng qua là người đàn ông đẹp trai bình thường.

Cô ả rất lo lắng, lúc cô ả biết mình bị một tên quý tộc ghê tởm mua được, nghĩ tới thủ đoạn giày vò của quý tộc, tức giận tự sát mà chết.

Liễu Khê không quan tâm kết cục của hai người kia, với cô mà nói, cùng người mình yêu ở chung là điều quan trọng nhất "Trang Kỳ, chúng ta về thôi"

"Tốt" Trong mắt Trang Kỳ mang theo ý cười dịu dàng, hắn chưa bao giờ từ chối yêu cầu của Liễu Khê.

Miễn cưỡng xốc chăn lên, Liễu Khê rửa mặt ngồi vào bàn ăn điểm tâm, một bên không để ý mẹ đang không ngừng niệm kinh "Liễu Khê, đừng ngày nào đi làm về cũng ở nhà viết tiểu thuyết, đi tìm một người bạn trai về cho mẹ xem"

Khóe miệng Liễu Khê co giật, được rồi, làm bộ không nghe, ăn tiếp thôi.

"Leng keng" Chuông cửa vang lên, Liễu Khê lau miệng, đi tới mở cửa.

Người đàn ông đứng trước cửa, đưa lưng về phía ánh mặt trời, cả người chói lóa nhưng lại khiến người khác thấy ổn định và an tâm.

"Liễu Khê, anh tới cưới em!"



[HOÀN]  

Bút ký xuyên qua của nữ phụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ