18. Sương khói

91 28 0
                                    

Trời vẫn mưa lớn...

Buổi chiều đó, có hai người đơn côi trong hai căn phòng đối lập nhau. Chỉ có điều, hai tâm trí của họ, là hướng về nhau.

"Em đâu rồi... Ami..."

Người con trai khẽ miết nhẹ tay xuống phím đàn để thanh âm rung lên trong trẻo. Đảo mắt xung quanh một hồi, ánh nhìn của anh dừng lại ở phía góc phòng.

Coffee?

Phải, là hộp đựng coffee rỗng. Chắc là do cô nàng nào đó uống hết rồi. Cô nàng đó... Thích coffee đến vậy sao? Hôm nào cũng thấy cô ấy uống thứ đồ nhiều caffein thế này.

Đồ ngốc... Hôm nay em đi đâu vậy?

Người con trai ngồi ngây ngốc nhìn vào phía góc phòng kia. Anh ngồi đó... Đến khi từng giọt nước trên bầu trời ngừng rơi xuống.

Mưa tạnh, anh khẽ lắc đầu rồi đứng dậy, tiến về phía cửa.

Hạt mưa tạo nên những giọt sương đọng lại trên phiến lá cây hoa giấy trồng gần nhà kho. Anh bước nhẹ đến đó, khẽ chạm vào chiếc lá nhỏ kia. Cái chạm đó khiến vành lá của cây rung rinh, giọt nước đọng lại kia dần rơi xuống.

Nước mưa trong trẻo rơi nhẹ xuống đất, biến mất vào không gian.

Trước cửa nhà kho, cây hoa giấy khẽ rung, chỉ là trước nhành lá nhỏ, không có lấy một bóng người. Hình bóng ai kia cũng như giọt sương trên lá, hòa lẫn vào cơn mưa mà biến mất.

Tại một căn phòng ấm áp màu xanh dương trong khu phố, có người con gái nhìn chăm chăm vào những giọt nước mưa đọng trên cửa sổ. Bạn tiến đến bên cửa sổ và chạm nhẹ vào những giọt nước kia.

Mát lạnh...

Ngắm nhìn cảnh vật phía ngoài cửa sổ hồi lâu, khóe môi bỗng chốc vẽ lên đường cong tựa như chiếc cầu vồng kia.

Cầu vồng sau mưa là tuyệt nhất.

Những thứ đọng lại sau cơn mưa, trông thật đẹp. Mặc dù chúng thật mong manh, tan biến vào trong hư vô dễ dàng.

Thoải mái thật đấy. Bạn vươn vai, cơ thể khỏe hơn hẳn so với lúc sáng rồi.

"Thứ dễ dàng biến mất lại là những thứ tuyệt vời nhất."- Bạn khẽ nói, đôi mắt vẫn nhìn ngắm chiếc cầu vồng bảy màu đẹp đẽ kia.

"Em nghĩ vậy sao?"

"Hả?"

Bạn giật mình. Vừa nãy... Có người đáp lại bạn sao? Bạn nhìn quanh căn phòng của mình, rồi lại nhìn về phía đường trước nhà...

Không có ai cả.

"Hừm... Chắc là mình nghe nhầm."- Bạn lắc đầu, cười nhẹ rồi nhảy lên giường, ngón tay nhỏ nhắn với lấy chiếc điện thoại màu hồng có móc treo hình Kumamon đáng yêu.

Lướt nhẹ ngón tay lên tìm kiếm, bạn dừng lại trước bài piano tuyệt phẩm do Yiruma thể hiện.

Kiss the rain

Giai điệu nhẹ nhàng vang lên, cực hợp với không khí ẩm và hơi có mùi tanh của đất sau khi mưa. Bạn hít một hơi thật sâu rồi xoay một vòng như vũ công bale.

m.y.g | Em muốn bên anh? (Đang Edit)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ