Chap 10 : Cảm Ơn Anh! Người Yêu Cũ

400 16 0
                                    

Sau 2 ngày, ở bên cô...
Ba cô sau khi nghe tin con gái mình bị mù liền không suy nghĩ kĩ mà cho làm phẫu thuật. Còn về phía cô thì cô luôn lo lắng và tuyệt vọng cho đến khi...

Hai ngày trước khi phẫu thuật thì bác sĩ đến phòng bệnh của cô.
- Mẹ : Bác sĩ đến đây có việc gì không vậy?
- BS : Tôi đến kiểm tra tình trạng của bệnh nhân và thông báo với mọi người là có một người đã tình nguyện hiến giác mạc cho bệnh nhân.
- Mẹ : Thật sao bác sĩ!!? Có người tình nguyện hiến giác mạc cho con gái tôi sao?
- BS : Phải! Tôi rất vui khi có người tình nguyện hiến giác mạc cho bệnh nhân.
- Euna : Bác sĩ có thể đưa tôi đi gặp người đó được không? Tôi muốn cảm ơn người đó.
- BS : Rất tiếc là người đó không muốn lộ danh tính của mình.
- Euna : Nhưng.....
- Mẹ : Nếu người đó không muốn lộ danh tính thì ta chỉ có thể cảm ơn người đó trong lòng thôi.
- Euna : Vâng.

Sau khi kiểm tra cô xong,
-

BS : Bệnh nhân đã dần hồi phục chỉ cần đợi tới ngày phẫu thuật nữa thôi. Tôi đi trước đây.
- Mẹ : Cảm ơn bác sĩ.
Bác sĩ ra ngoài.
- Euna : Mẹ à! Con đói bụng quá. Mẹ về nhà nấu chút đồ ăn đem lên cho con được không?
- Mẹ : Được! Con ở đây chờ mẹ một lát.
- Euna : Vâng.

Mẹ cô đi về nhà nấu chút đồ ăn cho cô. Cô nằm thấy chán nên lấy điện thoại gọi cho đứa bạn thân mất tích bấy lâu nay.

"Reng...reng...reng"
- Chanmi : Alô! Ai đó?
- Euna : Là tao đây con quỷ. Mày đi đâu mà mấy ngày nay không tới thăm tao nữa?
- Chanmi : Tao xin lỗi nha. Tại hôm bữa giờ công việc nhiều quá nên không tới thăm mày được ấy mà. Nghe nói mày đã khỏe hơn rồi đúng không?
- Euna : Phải. Mày còn biết hỏi thăm tao nữa à!
- Chanmi : Đúng vậy thì sao? Với lại chừng nào mày khỏe rồi thì nói tao nhé. Tao bây giờ còn một đống hồ sơ để làm đây nên sẽ không đến thăm mày được. Xin lỗi nhé.
- Euna : Được rồi. Làm việc đi tao nghỉ ngơi đây.
- Chanmi : Ừ! Tao cúp máy đây!

"Tút...."
- Euna : Aizzzzz... Chán thật.

Cô đang ngồi bấm điện thoại thì có một người đàn ông bước vào phòng.

- Euna : Anh là ai? Sao bước vào phòng tự nhiên thế?
- ĐÔ : Xin chào tôi là quản lý của nhóm SVT.
- Euna : Quản lý sao!?? Không phải nhóm chỉ có một người quản lý thôi sao?
- Đàn ông : Không phải đâu. Là do tôi nghỉ việc vài tuần nên cô không biết thôi. Bây giờ cô có thể đi theo tôi một chút được không?
- Euna : Được thôi nhưng vì chuyện gì?
- ĐÔ : Chỉ là có một chuyện muốn nói với cô.
- Euna : Được.
Cô đi theo anh ta lên tới sân thượng.
- Euna : Làm gì mà phải lên tới đây dữ vậy?
- ĐÔ : Tôi muốn nói với cô là hãy tránh xa SeungCheol ra ngay.
- Euna : Vì sao tôi phải làm vậy? Anh có quyền gì mà cấm chúng tôi không được yêu nhau?
- ĐÔ : Vì cô mà danh tiếng của cậu ấy và nhóm xuýt nữa là đã bị cô phá hoại.
- Euna : Không phải chứ? Anh đang nói giỡn đấy à? Tôi mà đi phá hoại danh tiếng của nhóm sao? Nực cười.
- ĐÔ : Nếu cô không tin thì có thể xem cái này.
Đưa tin tức liên quan đến cô và S.coups lần trước cho cô coi. Coi xong cô không tin là chỉ vì anh giúp cô mà đã ảnh hưởng đến nhóm tới nhừng nào.
- Euna : Vì tôi mà.....
- ĐÔ : Phải. Nhưng hên là công ty đã cho chuyện này êm xuôi xuống. Và các nhà báo đang chờ một lời giải thích từ cậu ấy. Và chỉ có mỗi mình cô mới có thể khiến cho chuyện này lắng hẳn đi.
- Euna : Tôi sao!?
- ĐÔ : Chính là cô. Chỉ cần cô chia tay cậu ấy thì mọi chuyện sẽ biến mất. Cô hãy đi thật xa và đừng để hai người gặp lại. Hãy kiếm cho mình một tình yêu mới đi.
- Euna : Nhưng.....
- ĐÔ : Cô cần tiền đúng không? Đây là số tiền đủ cô đi đâu đó thật xa rồi nhỉ?
- Euna : Tôi không cần * Tức giận * Tôi có thể tự lo cho bản thân không cần tiền từ mấy người. Với lại tôi sẽ xin nghỉ việc luôn. Tôi sau khi phẫu thuật thì sẽ đi ngay không cần tiền bố thí có của các người.
- ĐÔ : Vậy được thôi!
- Euna : Tôi đi đây. * Tức giận bỏ đi *

[Fanfiction] [S.coups] Chúng Ta Có Thể Yêu Nhau Ư? {Hoàn} Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ