Bởi vì trải nghiệm kỳ lạ này, hai người sau khi trở lại thị trấn vẫn không vui vẻ nổi, trong lòng cứ như bị một tảng đá lớn đè ép khiến người khó thở.
Fair phát hiện sự kì lạ của đứa con trai độc nhất, vỗ vai cậu lớn tiếng nói: "Này, anh bạn, sao mà mặt ủ mày chau thế? Vui vẻ lên, gần đây tiệm bánh của chúng ta công việc kinh doanh rất tốt -- Phải rất cám ơn người bạn mới kia của con. Chỉ cần mỗi ngày anh chàng ấy đến đây ngồi nửa giờ, bánh của chúng ta khỏi lo không bán được."
"A bố ơi," Ero trông như giật nảy mình, nhanh chóng tiếp tục công việc gián đoạn vì sự phân tâm của cậu, "Con ổn mà."
Fair nhìn khuôn mặt nhợt nhạt và đôi mắt hằn vài tia máu, duỗi hai ngón tay búng lên trắn cậu một cái: "Ổn á? Cái bộ dạng này của con gọi là ổn á? Muốn lừa bố mày thì còn non lắm con ạ. Được rồi, nói xem, chuyện gì làm con phiền lòng? Con gái nhà ai à?"
"Không có con gái nhà nào hết, bố, con chỉ ngủ không ngon, chỉ gặp ác mộng thôi. Thật đó, qua mấy ngày là hết."
"Đêm không thể ngủ ngon? Con zai ngoan, không cần gạt bố đâu, bố đây cũng từng trải qua quá trình như vậy ở cái tuổi này của con mà. Khi đó mẹ con cười với bố một cái, mấy ngày liền bố cũng ngủ không được." Fair chống hai tay trên bàn, chìm vào hồi ức tươi đẹp ngày xưa, đôi mắt lấp lánh, "Không cần thẹn thùng đâu, anh bạn. Phải dũng cảm theo đuổi. Như một người đàn ông chân chính! Ôi, đúng là tuổi trẻ!
Ero bị giọng điệu than vãn của Fair chọc cười, tay đặt trong đống bột mì □*. Bây giờ các tiệm bánh khác đã sử dụng máy nhào bột, nhưng "Xanh và đen" vẫn kiên trì nhào bột mì bằng tay, làm như vậy bánh sẽ ngon hơn, thêm chút dầu ôliu vào bột, sau đó nhào: "Bố ơi, không có chính là không có, con lừa bố làm gì? Nói thật đó", Ero ngừng tay một chút, quyết định không để mấy chuyện rỗi hơi này làm ông lo lắng dư thừa, "Con không có tơ tưởng gì về mấy chuyện này hết. Con gái chỉ khiến cho con đau đầu thôi."
*Chỗ này trong bản raw cũng là một ô vuông, không biết là do tác giả hay lúc tải bản raw xuống bị lỗi nữa :")
"Ồ, vậy thì thật đáng tiếc", Fair nói với vẻ giật mình cùng luyến tiếc, "Ngày mai con phải đau đầu cả ngày đấy. Bố thấy tâm trạng gần đây của con không tốt, nên tự tiện thay con đồng ý lời mời của chị em Pierre rồi, mấy cô ấy muốn con làm người mẫu, nói là muốn thiết kế cái gì mà sản phẩm cho đồ án tốt nghiệp ấy."
"Bố!" Ero thở dài, "Sao bố có thể tùy tiện đồng ý chứ? Lần trước các cô ấy coi con như búp bê loay hoay cả ngày, con đã thề là sẽ không bao giờ làm cái chuyện ngu ngốc ấy nữa!"
"Bố tưởng là con sẽ thích...... Dù sao mấy cô nàng nhà Pierre cũng rất xinh đẹp." Fair vô tội chớp mắt, "Lại nói ngài Lawrence cũng đồng ý. Lúc đầu các cô ấy chỉ muốn mời cậu ta thôi, nhưng cậu ta nói nếu như con đi thì cậu ta cũng đi."
"Bran cũng đi ư?" Ero đột nhiên từ đống bột mì ngẩng đầu lên, cảm thấy kế hoạch đó cũng có vẻ không tệ lắm.
Ngày mai là chủ nhật, trên trấn mọi người đều đặt công việc của họ xuống thỏa thích nghỉ ngơi, nhưng cơm vẫn phải ăn, cho nên tiệm bánh mì không thể ngừng bán. May mắn nhờ lời mời của chị em nhà Pierre, Ero cuối cùng cũng được giải phóng khỏi công việc quanh năm đầu tắt mặt tối.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Tiramisu - Hãy mang em đi
RomanceTác giả: Tỉnh Sơ Thể loại: Đoản văn, bối cảnh Thế chiến thứ hai, kiếp trước kiếp này, HE Raw : Đoản văn đam mỹ WordPress Edit: Cá chết (với sự trợ giúp của QT + GG trans). Cùng với sự trợ giúp đắc lực: Phổ cập tiếng việt và kiến thức sống của những...