Chap 30

4K 189 0
                                    

*Một giờ trước, khi Lisa chưa về nhà và chối bỏ Rose*
- "Chúng ta cần gặp nhau! Chúng ta có chuyện quan trọng cần phải nói"- giọng nói giống như ra lệnh từ đầu dây bên kia đủ khiến Lisa cảm thấy có chuyện quan trọng
- "Nhưng cho hỏi, cô là ai?" - Lisa hỏi với một chút khó hiểu
- "Ta là mẹ của Rose! Ta có chuyện muốn nói với cháu" - người phụ nữ bên kia tiếp tục
- "Dạ được! Bác nhắn địa chỉ, cháu sẽ đến ngay" - Lisa lễ phép trả lời
- "Đừng nói cho Rose biết là chúng ta gặp nhau" - như có chuyện gì đó bí mật
- "Chaeyoung! Em về trước đi, chị phải đi ăn tối với đối tác" - nói rồi Lisa tự thân lái xe đi
———————💛💜————————
- "Cháu là Lisa?" - người phụ nữ với dáng vẻ sang trọng, tuổi vừa ngoài 60, giọng nói tiếng Hàn không được chuẩn lắm
- "Dạ phải" - Lisa gật đầu lễ phép chào hỏi
- "Vậy không làm mất thời gian, ta đi thẳng vấn đề" - nhấp một ngụm coffee nóng, bà Park nói
- "Dạ được" - Lisa cười nhẹ
- "Cháu bây giờ vẫn chưa nhớ ra được gì? Cháu vẫn chưa yêu Rose sau hơn một năm mất trí?" - bà Park nhướng mày hỏi
- "Cháu rất thích và mến Rose, nhưng yêu thì...có lẽ sẽ cần thêm thời gian, cháu cảm thấy Rose rất chân thành, cháu sẽ không làm Rose buồn đâu" - Nhắc về Rose,Lisa khẽ mỉm cười vì em, người con gái tuyệt vời luôn bên cô dù bao khó khăn
- "Gia đình ta từ xưa đã thân thiết với một gia đình kia, cậu con trai của họ tên là Jin. Họ ngõ lời muốn Rose cùng Jin kết hôn. Jin là một cậu con trai tốt, chơi cùng Rose từ nhỏ cho nên ta rất yên tâm. Chỉ có con bé Rose là ngang bướng không chịu. Nếu bây giờ, Lisa cháu, cháu nói với nó một tiếng, chắc chắn nó sẽ chấp nhận kết hôn" - bà Park ánh mắt tha thiết nhìn Lisa
- "Dạ?" - Lisa hơi bất ngờ
- "Mong cháu hãy hiểu cho một người làm mẹ như ta. Rose nhà ta dù có mạnh mẽ thế nào, thì cũng phải cần một người đàn ông mà bên cạnh suốt đời. Bây giờ cháu cũng đã mất trí, cháu sau này có thể tìm một người khác để yêu mà. Xin cháu đấy, cháu giúp ta một lần này thôi. Ta cũng rất quí mến cháu, cháu với Rose có thể làm chị em gái mà"- Bà Park đưa tay nắm lấy tay Lisa đang đặt trên bàn, nước mắt bà cứ rời xuống ướt cả mặt
- "Bác đừng khóc! Cháu hiểu mà" - Lisa bối rối nắm tay bà Park an ủi
- "Lisa! Cháu giúp ta được không? Tuổi ta cũng đã lớn, không biết sẽ rời khỏi thế giới này lúc nào? Trước khi đi, ta chỉ có một mong ước này" - bà Park nức nở
- "Cháu sẽ giúp bác. Bác đừng nói vậy, bác rất quan trọng với Rose, bác phải ở bên em ấy" - Lisa thở dài nói
- "Thật sao? Lisa ah! Ta biết cháu là cô gái hiểu chuyện. Rồi cháu sẽ tìm được một người mà cháu yêu, ta cám ơn cháu" - bà Park lau đi nước mắt, nhìn Lisa mỉm cười
———————💛💜————————
*Quay lại hiện tại*
- Thu mình ngồi một góc trong căn phòng tối om, em cảm thấy trống rổng và cô đơn lắm. Em chẳng còn đủ sức, chẳng còn can đảm đâu mà đối mặt với thực tại này, cái thực tại mà em không còn được hạnh phúc với tư cách người yêu Lisa, cái thực tại mà em phải chấp nhận ở bên và kết hôn với một người mà em không yêu. Nó như bức chết em, dù Lisa chối bỏ em, em vẫn sẽ yêu cô và như thế mãi, đó là điều tốt nhất và duy nhất mà em cương quyết không buông. Mưa ngoài kia từng đợt ồ ạt và xối xả rơi xuống, như trời cũng đang khóc thay lòng em, như chuyện tình cảm và con tim đổ vỡ rơi vụn của em lúc này

[BHTT][ChaeLice] Oan gia_Tình yêu.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ