"Cái gì !? Tôi là người chuyển thế từ kiếp trước sao?"
"Đúng vậy, tôi nói cho cậu nghe, có lẽ vì kiếp trước cậu mất đi khi trong lòng vẫn còn mang nặng tình cảm với một ai đó, nên kiếp này hạ sinh lần nữa chỉ để gặp họ cùng tiếp tục trả nợ yêu đương"
"Nhảm nhí !"
Lời nói nghe qua đã thấy hoang đường của ông chú thầy bói kính đen, trên người mặc áo vest hoa phối cùng chiếc quần đùi tạm bợ, phong cách ăn mặc trông thật khác người như thế hỏi làm sao mà tin tưởng cho được. Thời đại nào rồi mà còn mê tín dị đoan vậy chứ? Lại nhìn sang thằng bạn thân ngồi bên cạnh đang bày ra cái vẻ mặt tin theo sái cổ mà cảm thấy nó ngu ngốc quá.
"Kiếp trước đã có người khắc tên cậu lên đá rồi chôn xuống gốc cây ngân hành. Người này là nhất kiến chung tình muốn cậu dù chuyển kiếp ba đời vẫn gặp lại họ"
"Cậu có thể không tin, nhưng mà có phải cậu thường xuyên nằm mơ về một người mà chưa bao giờ cậu thấy rõ được mặt của họ không?"
"Ê đúng quá kìa Yoongi ơi ! Mày hay kể tao nghe về người tình trong mộng của mày đó"
"Ơ nè Yoongi đi đâu vậy? Đợi tao với "
Ông chú thầy bói từ từ tháo cặp kính đen của mình xuống, nhìn theo bóng lưng của hai cậu nhóc nọ vừa ra khỏi quầy. Lá bài tarot trên tay lật ngửa lên, con át chủ bài này chưa từng có người nào bóc trúng vì nó đại diện cho sự chuyển kiếp và vòng luân hồi. Hành nghề gần hai mươi năm đây là lần đầu tiên ông được diện kiến người có nhân duyên 'triệu hồi' được thẻ bài The DeVil. Ông không khẳng định bản thân mình có thể đoán được nhân sinh của người khác, nhưng cũng không phủ nhận tài lẻ tuyên đoán của mình hoàn toàn sai. Mọi việc tiến triển như thế nào, có đúng như những gì ông nói hay không cứ để sau này người trong cuộc như cậu nhóc kia sẽ rõ.
"Yoongi, mày đi chậm thôi chân ngắn mà đi nhanh thế"
"Còn nói nữa tao kí đầu mày đấy Kook. Tại mày mà tao mới bị trễ học, anh hai tao mà biết là ảnh khỏi mua quýt cho tao đó biết không hả?"
Yoongi đã rất kiềm chế để không tẩn cho JungKook một trận, vốn dĩ giờ này nơi cả hai cần ngồi chính là ở trong lớp, trên ghế nhà trường chứ không phải cái ghế đá lạnh ngắt muốn đóng băng bàn tọa ở ngoài công viên. Hì hụt xoa hai bàn tay đỏ ửng lên vì lạnh vào nhau tìm hơi ấm, Yoongi buông ánh nhìn không mấy thiện cảm lên đứa bạn đang bày ra vẻ mặt hối lỗi ngồi kế một bên.
Hôm nay Yoongi đặc biệt thức sớm hơn mọi khi, từ sáu giờ rưỡi đã chuẩn bị xong xuôi hết thảy, chỉ còn việc ngồi đợi tên Jeon JungKook kia qua đèo đi học. Rõ ràng tối qua đã nhắn tin hẹn đúng sáu giờ bốn mươi lăm, vậy mà tới tận bảy giờ JungKook mới chạy thục mạng đến trước cổng nở một nụ cười méo mó cùng với cái lý do nghe qua chỉ muốn tẩn cho một trận 'Xin lỗi, tao ngủ quên mất!'. Lúc cả hai đến được cổng trường thì tấm bảng sắt to đùng này đã đóng lại từ lâu, với tính cách thích chơi hơn thích học của JungKook thay vì đứng kêu gào nài nỉ để được mở cổng đương nhiên nó sẽ chọn cúp học luôn khỏi cần suy nghĩ nhiều.
Còn chưa hết bực dọc vì đã lỡ mất buổi học thì JungKook lại nổi hứng kéo Yoongi đến Itaewon, nói chỗ này có một ông thầy xem bói chuẩn lắm. Yoongi lúc đầu không tán thành vì từ trước đến giờ chẳng thèm tin vào bói toán, con người sống theo quy luật tự nhiên chứ không phải sống theo lời tiên tri của một kẻ gắn mác thầy bùa nói nhăn nói cuội. Nhưng sau khi nhìn thấy mấy trái quýt trong túi JungKook thì quyết định leo lên xe buýt cùng người ta đến đây luôn mà không phản khán gì nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
『 TaeGi | Con Trai Chú Gọi Tôi Là Ba 』
Fanfiction"Này chú Kim, con trai chú thằng nhóc lại gọi tôi là ba !"