Ở ven đường kêu một chiếc xe taxi, Rose dùng tốc độ nhanh nhất đến bệnh viện, lúc trên xe, Jimin vẫn không cúp máy, giải thích SeungWan đã xảy ra chuyện gì.
Hóa ra, cả ngày hôm qua tâm tình SeungWan lên xuống thất thường, khi thì nôn nóng khi thì bất an, một mực trốn ở trong phòng, ngay cả cơm cũng không chịu ăn. Cho dù Jimin hỏi nàng đã xảy ra chuyện gì, nàng cũng ngậm miệng không đáp.
Đến ban đêm SeungWan cứ một mực lặp đi lặp lại hỏi Rose đã về nhà chưa, lúc nào thì về nhà. Jimin cùng hai vị trưởng bối Park gia mặc dù không rõ lắm, không biết vì sao SeungWan bình thường ngoan ngoãn dịu dàng ấm áp nhu hòa đột nhiên trở nên kỳ quái như vậy, nhưng vẫn kiên nhẫn an ủi nàng.
Thời gian càng ngày càng muộn, Rose chậm chạp chưa về nhà, SeungWan bắt đầu gọi điện thoại cho Rose, nhưng mãi vẫn không ai bắt máy, nước mắt lưng tròng như muốn khóc. Jimin cùng hai vị trưởng bối Park gia cũng đầu óc mơ hồ gọi điện thoại cho Rose, nhưng Rose lại một mực không tiếp điện thoại của ai, ba người nhà Park gia kinh hồn bạt vía nhìn thấy sắc mặt SeungWan càng ngày càng kém, đều lo lắng, thương lượng xem có nên lập tức mang nàng tới bệnh viện kiểm tra một chút hay không.
Cũng may không bao lâu, Rose gọi điện thoại về nhà. SeungWan lập tức thay đổi sắc mặt, mỉm cười vội vã nhận điện thoại, tránh né Jimin cùng hai vị trưởng bối Park gia, một mình về phòng nói chuyện với Rose. Ba người còn lại, cứ ngu người ở trong phòng khách, ba cắp mắt nhìn nhau không hiểu gì.
Không bao lâu sau, SeungWan đi ra khỏi phòng, thoạt nhìn đã khôi phục trạng thái bình thường. Sắc mặt bình thường câu nói rõ ràng thuật lại cho ba người, Rose đang chiếu cố Lisa đã ngã bệnh, có thể sẽ về muộn một chút. Ba người nhà Park gia rằng SeungWan là bởi vì đụng phải một số chuyện không vui, nên mới bộc phát, muốn tìm Rose an ủi, cho nên mới kỳ quái như thế. Nghĩ như vậy xong, ba người đều thở dài một hơi.
SeungWan cũng khôi phục trạng thái bình thường, e lệ chân thành nói xin lỗi cả nhà, chỉ nói đang làm việc đụng phải một số chuyện không vui, mới lo nghĩ như vậy.
Người một nhà sợ bóng sợ gió một trận an ủi SeungWan vài câu, liền về phòng nghỉ ngơi.
Một đêm rất bình thường trải qua, SeungWan cũng không có động tác kỳ quái gì, tất cả mọi người an an ổn ổn ngủ thiếp đi. Cứ như vậy thật yên lặng qua một đêm, đến sáng sớm ngày thứ hai, SeungWan dậy thật sớm làm bữa sáng cho cả nhà, liền trở về phòng ngủ lại.
Thế nhưng ba người nhà ăn điểm tâm xong, khi Jimin chuẩn bị đi làm, tiến vào tiến gian phòng của mình, anh mới phát hiện SeungWan đang nằm ở trên giường, hai mắt nhắm chặt, mặt mũi tràn đầy trắng bệch, thống khổ ôm bụng dưới, gọi thế nào cũng không dậy, đã bất tỉnh nhân sự.
Jimin cùng hai vị trưởng bối Park gia vội vội vàng vàng vô cùng lo lắng đưa SeungWan đến bệnh viện, chờ khi SeungWan tiến vào phòng cấp cứu, ba người thật vất vả mới trấn định lại thì mới chợt nhớ tới Rose không về nhà, vội vàng thúc giục Jimin gọi điện thoại cho Rose, thông báo cô một tiếng, để cô cũng tranh thủ thời gian tới đây.
Chuyện gì đã xảy ra, Rose đã đại khái hiểu rõ trên xe, chỉ là cô không nghĩ tới khi SeungWan gọi điện thoại cho cô hôm qua, cảm xúc đã bất ổn như vậy. Đáng tiếc lúc ấy cô cũng thấy kì lạ, nhưng lại không nghĩ rằng SeungWan thế mà lại lo nghĩ như vậy, đến mức hiển lộ ra bên ngoài, để người nhà bất an tới như nội tâm nàng không biết SeungWan đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [ChaeLice] Bạn gái tai tiếng💜💛
Fiksi PenggemarGọi tui là " Pi ". ❌ nhân vật trong truyện là hư cấu ❌ [Cover] Cr: Esleytran editor: Pi0607 Thể loại: Bách hợp-lãng mạn-hiện đại