13. Có thai! Con ai?

1.6K 100 2
                                    




Sau khi hai bên Moon gia cùng Chwr gia xảy ra chiến tranh thì JunHwi vẫn như thường lui tới nhà Hansol gặp cậu. Dù cả hai không nói ra nhưng cậu thừa cảm nhận rõ cái gọi là mùi thuốc súng cạnh tranh giữa hai người họ. Nỗi buồn ba mẹ rời đi, anh hai không biết thông tin gì dần nguôi ngoai, có lẽ vì hai người, họ đã cho cậu hạnh phúc, cảm giác về một gia đình chân thực. Gia đình chân thực ở đây không phải là gia đình có vợ có chồng mà là gia đình có ông bố bà mẹ và một đứa con. JunHwi tính tình nóng nảy, có chút cứng nhắc nhưng không có nghĩa hắn không tinh ý quan tâm, yêu thương đến cậu, hắn cho cậu cảm giác hắn giống ba. Hansol dịu dàng, ôn nhu, quan tâm cậu chẳng khác nào người mẹ. Bọn họ yêu thương, bảo bọc khiến cậu có cảm giác mình là đứa con của họ, không hơn không kém.
"HaoHao, mau mau thức dậy đi học."
Cậu khẽ cựa mình, cuộn người sâu hơn vào trong chăn ấm. Không phải cậu lười đâu, là bọn họ dạy hư cậu hết. Ở với họ cũng được 1 tháng hơn, tất cả thói xấu của cậu đều do họ chiều hư mà ra.
" Quần áo, sách vở anh sắp hết ra cho em rồi, dậy vệ sinh xong thì mặc quần áo rồi xuống ăn sáng. Nghe chưa? "
Hansol âu yếm in lên trán cậu nụ hôn. Cún nhỏ trong chăn chớp chớp mắt, rời giường rồi làm đúng theo lời anh nói.
"HaoHao buổi sáng tốt lành"
"Buổi sáng tốt lành, JunHwi"
" Suốt ngày qua đây ăn chực "
Hansol sáng nào cũng càu nhàu việc phải chuẩn bị thêm suất ăn cho JunHwi. Moon gia thiếu gạo à mà suốt ngày qua Chwe gia chúng tôi ăn chực thế hả?
" HaoHao, sao ngày nào cũng ăn đồ dinh dưỡng người ta làm mà lại không tăng lên chút thịt nào thế này"
JunHwi kéo Myungho vào lòng, ôm lấy cậu, cằm đặt lên vai rồi cứ thế mà hít hà hương thơm thanh mát nơi vùng cổ của cậu. Myungho nhột nhột cựa quậy, tay ôm lấy JunHwi, cả thân mình lọt thỏm trong lòng hắn.
" Ăn không hấp thu được vì phải nhìn mặt ai đó"
Hansol không quản việc cậu gần gũi với JunHwi không có nghĩa là anh không khó chịu. JunHwi kia thế nào mà lại dám lơ lời anh nói, lúc nào qua đây cũng chỉ âu yếm cậu, gắn sát như keo không để tách rời.
" Mau ăn sáng. Sắp muộn học rồi"
Myungho dụi dụi con mắt còn ngái ngủ, ngồi sang cạnh JunHwi, đầu dựa vào vai hắn, chớp chớp mắt muốn ngủ tiếp. Chẳng hiểu sao dạo này cậu rất thèm ngủ, dậy rồi lại muốn ngủ, ngủ rồi thì thật lâu không muốn dậy.
"HaoHao, mau ăn"
"Ưm ~ "
Thanh âm cậu mềm mại như tiếng mèo kêu, đầu dụi dụi vào vai hắn. JunHwi rất thoải mái xoa đầu cậu nhưng biết sắp vào học liền đem cậu dựng dậy, cắn vào tai cậu một cái rồi lại liếm, ướt át mà nói
" Còn không muốn dậy là muốn lên giường nằm? Cơ mà lên giường mà nằm không thì chán lắm, chi bằng chúng ta làm vài việc cho bớt chán"
" Biến thái chết tiệt. "
Myungho đỏ bừng mặt như tôm luộc. Chăm chú ăn cơm. Hansol kiên nhẫn gắp thức ăn cho cậu, cố kiền nén tức giận ngăn mình không để ý đến hành động vuốt ve sau lưng cậu của JunHwi.
Nói thật thì Myungho ban đầu chỉ chấp thuận duy chỉ có anh âu yếm, chẳng hiểu sao chỉ sau một ngày cho cậu ở với JunHwi lại thành ra thế kia. Cậu có khi còn chủ động thân thiết với hắn, khi hắn cưng chiều lại vô cùng thuận theo ý hắn. Hansol vốn ép mình phải nghĩ thoáng hơn, rằng là JunHwi cũng là bạn đời của cậu, rằng là mình không nên ích kỷ, nhưng mà, nó thực sự khó. Anh muốn nhốt cậu vào phòng mỗi khi hắn đến, muốn đem cậu xa khỏi vòng tay của hắn. Con mẹ nó, anh đang ghen tỵ với hắn đấy.
-------
Đến trường, Myungho rời JunHwi liền đến bên Jihoon. Đến bên bạn thân lại thấy một màn ngọt ngào của y với gã, cậu lại lủi thủi về chỗ anh với hắn. Gã từ sau khi được Jihoon chấp nhận làm người yêu liền dùng quyền lực gia đình mà xin một chân vào trường, vào thẳng lớp, ngồi cạnh ngay y. Tình cảm của gã và y tiến triển nhanh hơn tưởng tượng. Y lúc đầu còn ghét bỏ, dần dà về sau cũng quen với sự yêu thương của gã, cảm xúc thay đổi dần từ ghét thành không ghét cũng không thương rồi lại thêm một bậc thành có cảm tình, nhưng y một mực chắc chắn nó chưa đạt đến ngưỡng cửa yêu không tách rời.
Gã trước đây là kẻ trăng hoa bay bướm, đêm đêm dưới thân một tên điếm rên rỉ, có thể nói là sung sức tuổi trẻ. Từ lúc quen y, gã liền từ bỏ ngay thói ấy, suốt ngày lăng xăng bên y, không rời nửa bước. Gã xác định chắc chắn bản thân từ có hứng thú với y đến yêu thương muốn bảo bọc, bản thân càng cố gắng thay đổi con người băng sơn kia. Chưa về chung nhà nhưng ai nhìn cũng rõ, gã là tên thê nô. Ngày ngày nghe chửi đến chai mặt, bị đánh không thương tiếc mỗi khi thả dê thành chai cả cơ thể, tôn thờ chủ nghĩa đội vợ lên đầu, trường sinh bất tử.
- Jihoon à, cho hôn cái nào
*Bép*
- Jihoon à, người em thơm quá đi. *ngửi ngửi"
*Bép*
- Jihoon à, da em thật mềm nha. Cắn vào hảo hảo thích
*Bép*
- Jihoon à, tiểu đệ đệ của anh nhìn em liền hưng phấn. Nó nhịn mấy tháng nay rồi, mau mau cho nó ăn đi
- Cút. Còn nói nữa ông liền lấy dép chặn miệng nhà ngươi.
Gã quen y hành động thân thiết nhất cũng chỉ dừng lại ở chạm môi. Là chạm, không phải hôn, chưa đẩy lưỡi. Chạm môi cũng là lần duy nhất, sau lần ấy liền bị y đánh sưng mặt mũi.
- Jihoon à
- Gì?
- Thôi khỏi. Em ngủ tiếp đi.
Chứng kiến một màn không đầu không cuối của cặp đôi kì lạ, anh và hắn cười lăn. Nhìn vẻ mặt nhẫn nhịn của thằng bạn lâu năm quả thực rất thú vị.
- HaoHao, thầy vào rồi. Mau dậy.
Cậu lại trong tình trạng ngái ngủ. Mặt phụng phịu thực muốn cắn. JunHwi một bên không muốn người yêu chịu khổ xíu xiu nào liền đứng dậy xin thầy xuống phòng y tế. Ngang nhiên giữa lớp, hắn bế cậu lên kiểu công chúa bước ra khỏi lớp. Myungho ngại ngùng nép đầu vào ngực hắn, cơn buồn ngủ sớm chốc bị ngại ngùng đuổi mất. Hansol cũng xin thầy xuống phòng ngay sau đó.
- Ngoan. Ngủ nào baby.
Vừa vào phòng y tế, Hansol liền chứng kiến cảnh người yêu bé nhỏ nép đầu vào đùi người yêu lớn, người yêu lớn ấu yếm vuốt vuốt xoa xoa người yêu nhỏ, bọn họ nói mấy câu ngọt rợn cả người. Hansol tức hộc máu, rõ là Myungho cũng là người yếu anh mà. Tại sao bé cưng lại nỡ dứt bỏ tình cũ từ thời ấu thơ mà theo tên cao to đen hôi mới quen vài thời gian ngắn kia chứ? Công bằng ở đâu?
- Vào rồi thì đóng cửa đi. Đứng đó không biết mỏi à.
JunHwi đắc ý nhìn Hansol, giọng nói muốn bao nhiêu kiêu ngạo liền có bấy nhiêu kiêu ngạo. Con người hay tức giận, ghen tỵ với anh biến đâu rồi? Sao lại có tên kiêu ngạo đáng ghét kia ở đây chứ? Hắn lấy gì mà dám kiêu ngạo với anh, vài ngày được baby để ý sao? Vớ vẩn. Anh nhất định sẽ phải nói rõ với cậu.
Hansol vào trong, ngồi cạnh giường cậu đang ngủ say. Hắn một tay nghịch nghịch điện thoại, một tay vuốt vuốt xuôi theo lưng cậu. Hansol tự nhiên cảm thấy mình có chút thừa thãi ở đây, ngó mình xem JunHwi xem cái gì rồi lại bị chính nó hù dọa. Hắn đang xem đồ dành cho trẻ con, vừa xem còn vừa tủm tỉm cười.
- JunHwi, cậu làm gì mà cứ như sắp làm ba thế hả?
- Ừ thì chẳng th...
JunHwi chăm chú xem, không để ý liền buột miệng nói. Nhìn Hansol hướng hoài nghi, hắn khẽ nuốt khan, trong đầu trăm trăm tỉ tỉ lý do hiện ra nhưng chẳng cái nào phù hợp.
- Làm ba? Cậu làm ba con ai? Của ai? Cậu có người khác ngoài Myungho à?
- Vớ vẩn. Từ lúc đánh dấu Myungho tớ đã xác định bảo vệ, chăm sóc em ấy cả đời rồi.
- Thế cậu làm ba con của ai?
- C- Cậu quan tâm làm gì. T- tớ thích đồ trẻ con thì tớ xem thôi.
- Nếu đơn giản vậy sao phải nói lắp?
- Anh thích lo chuyện bao đồng từ khi nào vậy Hansol?

[ SEVENTEEN/CV/3P ] Tôi chọn cậu ta!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ