9. Kì phát tình(2) (H)

3.1K 132 1
                                    


---------
- Myungho... Myungho... em ở đâu... Làm ơn trả lời tôi đi
Hansol cố nén khó chịu vào cuống họng, giọng anh nghèn nghẹn cất lên gọi cậu. Hansol đặt tay lên ngực trái, cố gắng giữ bình tĩnh để không lên cơn đau tim ngay lúc này. Đâu đó, Hansol nghe tiếng Myungho, nghe tiếng cậu nức nở, lòng anh lại rối mù cả lên.
Ở nhà vệ sinh kia, Myungho vì bị JunHwi làm cho đau dần có lý trí trở lại. Cậu lo sợ, cậu nhìn JunHwi mà sợ, hắn ta cư nhiên dám làm cậu, hơn nữa còn trong kì phát tình của cậu. Khẽ đưa tay lên sau cổ, tạ ơn Chúa, hắn chưa đánh dấu cậu. Những khoái cảm hắn mang lại sớm chốc rủ nhau bỏ đi hết chỉ còn lại trên cơ thể nhỏ bé của cậu là những cái đau như xé rách da thịt. Hắn một bên cứ sung sức thúc vào sâu bên trong cậu thỏa mãn thú tính, cậu một bên cố gắng đẩy hắn ra.
- Đa...u... Sâ...u quá... Bỏ t... ôi... ra
- Baby, em biết mình không muốn vậy mà.
- Han...sol... cứu e...m... Han...sol...
Cả tâm trí cậu chỉ còn nhớ đến Hansol. Hồi bé ba mẹ đánh cậu đau cũng là nhờ Hansol bôi thuốc, xoa dịu vết thương. Cậu sợ hãi thì luôn có anh bên cạn bao bọc chở che. Trong lúc mềm yếu của kì phát tình ấy vậy mà tình cảm yêu thương mấy năm trước tràn về như chưa từng bị lãng quên, cậu muốn anh bây giờ, muốn anh xoa dịu vết thương. Rồi cảm giác trướng to phía sau khiến cậu tỉnh ngộ, cậu dơ bẩn như vậy sao xứng được với anh. Nước mắt mặn chát chảy dài trên mặt cậu, thân thể sớm không còn đau mà nó đau ở trong, trong tim kìa.
Hắn nghe cậu gọi tên anh không khỏi khó chịu, phân thân bên trong cậu vì thế cũng bớt sung sức. Hắn rút ra khỏi người cậu, trên cao liếc nhìn thân thể nhỏ bé đầy vết hôn ngân, tinh dịch trắng vương trên khắp cơ thể ấy. Nói thật, mỹ cảnh dâm mỹ này khiến cho không ai là có lý trí chịu đựng nổi. Hắn lại cương lên nhưng bản thân lại không muốn vào bên trong cậu. Hắn cũng có lòng tự trọng của mình. Hắn ra vào bên trong để thỏa mãn bản thân nhưng người bên dưới chẳng có chút nào hình ảnh của hắn thì hắn có khác gì thuê tên trai bao.
- Ưm... Kh... ó... chị..u
Hắn rút ra rồi cậu lại thấy trống vắng. Thầm tự trách bản thân mình dâm đãng, hàng ngàn hàng vạn lần xứng tên bên anh sao có thể xứng. Thân thể như chẳng còn là của cậu, uốn éo khát cầu người thỏa mãn.
Hắn đưa chân dẫm lên cái bụng phồng lên trông thấy của cậu, ha, chứa cũng kha khá tinh dịch của hắn rồi mà. Phân thân nhỏ của cậu giật giật mấy cái rồi bắn ra, bắn xong liền mềm xèo ủ rũ xuống. Cơ thể mệt mỏi bắn ra biết bao nhiêu lần, cậu không nhấc nổi cánh tay lên nữa, mí mắt cũng mệt mỏi muốn nhắm lại. Tưởng như chẳng có sức mạnh gì kéo cậu khỏi sự nhục nhã này nữa thì tiếng gọi nghèn nghẹn quen thuộc của anh vang lên, nó gần lắm...
- HaoHaoie... Em ở đâu?
JunHwi trong chớp mắt có chút biến động tâm lý. Hắn là kẻ độc chiếm, không muốn chia sẻ bất cứ thứ gì cho ai, trước giờ, bây giờ và sau này cũng vậy. Hắn cúi xuống ngăn cho tiếng gọi của cậu vang lên, không gian bên trong bỗng im như tờ, chỉ có bên ngoài là tiếng gọi đầy thương tâm của Hansol.
Như có lực kéo vô hình nào đó, Hansol dừng lại trước cửa nhà vệ sinh. Anh mở cửa nhưng phát hiện ra cửa bị khóa, có cái gì đó gọi là linh cảm khiến anh mơ hồ nghĩ cậu bên trong
- HaoHaoie... em có trong đó chứ?
Bên trong cậu cố thoát mình khỏi hắn, chút hy vọng hướng tới anh. Cậu thầm nghĩ chỉ lần này thôi, lần cuối cậu van cầu sự giúp đỡ của anh, sau này nhất định không làm phiền cuộc sống anh nữa. Cậu cố nhìn JunHwi, mong hắn rủ chút lòng thương mà tha cho cậu.
JunHwi cau chặt mày, mồ hôi sau cuộc vận động mạnh chảy dài theo các đường khắc tinh tế của gương mặt hắn. Chẳng có chút tình thương nào. Cậu mất dần hy vọng. Mắt mờ mịt chảy dài nước mắt. Trong mắt hắn có trận thay đổi, hắn nhìn cậu, nhìn Hansol bên ngoài lạch cạch cố mở cửa, rốt cuộc lại buông tay thả miệng cậu ra.
-Han...solie... cứ...u em
Myungho mặc kệ hắn nghĩ gì, cậu cần Hansol, cậu muốn nhìn Hansol lần cuối này... bởi có lẽ sau này cậu chẳng gặp anh nữa đâu. Cậu cố gọi mà chẳng hay JunHwi phía sau cười quỷ dị.
- Han...sol... aa... ô... đ...au... ưm...
JunHwi ác độc ấn cậu lên tường, một đường đâm thẳng vào sâu bên trong cậu. Tay mở cửa cho Hansol vào. Chia sẻ cũng được nhưng hắn phải hơn Hansol, hắn được thưởng thức cậu trước, ít ra phải thấy được cảnh đối thủ của hắn thương tâm nhìn người mình yêu dâm loạn dưới thân kẻ khác rên rỉ chứ.
- Hao...Hao...
Hansol phát hoảng nhìn cảnh bên trong. Anh nhìn cậu trần trụi với các vết tím đỏ kích tình. Anh nhìn côn thịt của hắn ra vào bên trong cậu. Anh thương tâm rồi đấy, hắn thỏa mãn chưa? Thế giới của anh bị hắn làm thành dạng gì thế kia chứ? Anh không ghê tởm cậu dơ bẩn, anh căm hận hắn, căm hận kẻ đê tiện sở khanh kia.
Anh phi đến cho hắn một đấm, hắn liền văng ra xa khỏi cậu. Hắn từng nói chưa nhỉ? Anh bình thường ấm áp dịu dàng nhưng khi nổi điên lên thì kinh khủng cực kì. JunHwi là một tên điên, sớm biết anh sẽ tức giận như vậy nhưng vẫn cứ thích chọc. Những tưởng anh sẽ lao đến táng cho hắn một trận đòn đau đớn nhưng không, anh quỳ xuống cạnh cậu. Anh khóc. Anh ôm lấy cậu, run run xoa xoa mấy vết đỏ tím chói mắt như muốn đem nó xóa đi.
- HaoHao... anh xin lỗi. Anh không bảo vệ tốt em. Em trách anh đi... đánh anh cũng được, mắng anh cũng được...
- Hansol... anh không có lỗi... em ... em dơ bẩn... không xứng với anh
Ngốc nghếch. Em là người bị hại. Anh có mù cũng biết em bị cưỡng ép.
- Không... Anh yêu em còn không hết... Chỉ là...
Chỉ là bây giờ đến tư cách ở bên em anh còn không có. Omega bị đánh dấu sẽ không sống được nếu không có alpha đánh dấu mình vào mỗi kì phát tình, điều này anh hiểu rõ. JunHwi hẳn đã đánh dấu cậu đi...
- Tôi chưa đánh dấu cậu ta.
JunHwi nhàn nhã lên tiếng, từ lúc nào đã quần áo ngay ngắn trên người. Hắn cư nhiên chẳng biết vì cái gì mà khi nãy định đánh dấu cậu rồi lại thôi, giờ thì nhìn Hansol vui ra mặt như vậy mới thấy mình thật ngu ngốc.
- Myung...ho... Em.. em chưa bị đánh... dấu.
Myungho chẳng còn vui mừng gì nữa, cậu biết bản thân chưa bị đánh dấu nhưng lại nghĩ rằng bản thân thấp kém tới mức một tên alpha đang bị dục vọng khống chế mà vẫn không thèm đánh dấu. Myungho vùi mặt vào trong lòng anh, rụi rụi tìm hơi ấm quen thuộc, hương bạc hà của anh khiến cậu ấm lòng hơn.
Hansol cởi áo che đi cơ thể cậu, bế bổng cậu lên và đưa đi khỏi nhà vệ sinh. JunHwi nhàn nhã đi phía sau. Hansol đưa cậu ra nhà xe, lấy xe rồi phóng đi đưa cậu về nhà mình. JunHwi như cái đuôi bám sát phía sau xe anh.
Tại Chwe gia, Hansol đưa cậu lên phòng trong con mắt ngạc nhiên của người làm trong nhà, đặc biệt hơn khi họ thấy JunHwi cũng theo vào ngay sau đó.
Hansol đặt Myungho xuống giường. Cậu vẫn ôm chặt lấy anh, cả hai chẳng ai quan tâm đến sự có mặt của JunHwi trong phòng.
- Tôi chưa đánh dấu cậu ấy nhưng tôi cũng đã làm tình cùng cậu ta. Ít ra cũng phải chịu trách nhiệm.
Hansol trầm mặc suy nghĩ. Anh muốn Myungho là của riêng mình, chẳng tên alpha nào thoải mái khi omega mình yêu thương ở dưới thân thằng alpha khác dâm loạn. Nhưng, JunHwi là một kẻ độc chiếm, anh cũng vậy nhưng không bằng hắn. JunHwi khi nãy đã có thừa cơ hội đánh dấu cậu, có cơ hội chiếm lấy cậu hoàn toàn nhưng hắn đã không làm, hắn cứ coi như là muốn chia sẻ cậu với anh. Myungho không phải viên ngọc quý giá mà anh và hắn có thể chia đôi, Myungho là bảo vật vô giá mà anh và hắn chỉ có thể cùng nhau bắt tay chăm sóc, bảo vệ, nâng niu, cưng nựng, cậu xứng đáng được như vậy.
- Myungho, em chấp nhận JunHwi nữa. Được chứ?
Lại đến Myungho im lặng. Cậu cứ ôm lấy anh. Cậu không ghét hắn, nhưng không yêu hắn. Cậu cảm ơn hắn vì hắn còn chút tình người mà chưa đánh dấu cậu, cảm ơn hắn vì hắn còn cho anh ở bên cậu. Nói một người yêu hai người sao? Hiện tại chưa được nhưng sau này ... biết đâu lại được. Cậu có nên thử chấp nhận không?
- HaoHao, anh chẳng muốn chia sẻ em chút nào nhưng JunHwi cậu ta trước giờ đều không tốt đến mức có thể làm mấy hành động vừa rồi đâu. Em thử chấp nhận cậu ấy, được không?
JunHwi một bên đen mặt, thử hỏi hắn có lên tiếng xin cầu tình yêu từ cậu à? Hai người kia cư nhiên biến hắn thành kẻ khát thèm tình cảm ư?
Càng nghĩ càng thấy bản thân ngu ngốc vì không đánh dấu cậu khi nãy luôn.
- Ưm... Hansolie.
Cậu đáp ứng anh. Hansol ôm cậu chặt hơn nữa, hôn lên đỉnh đầu mềm mượt của cậu. JunHwi một bên cũng thoải mái phần nào, tự nhiên cười mà chẳng rõ lý do.
- HaoHao... em muốn "ăn" đúng chứ?
Hansol chợt hỏi, cậu đỏ mặt cố dấu mình vào người anh, hai chân khép lại cố che đi thú nhỏ thức tỉnh. Bắt một omega trong kì phát tình ở cạnh hai alpha mạnh mẽ thử hỏi bố con thằng nào chịu được?
- Anh giúp em nhé?
Hansol chỉ hỏi cho có thôi chứ tay đã mon men đến cửa huyệt ướt át phía sau của cậu rồi. Anh đẩy một ngón tay vào trong cậu. Cơ thể mẫn cảm của cậu nhanh chóng tiếp nhận ngón tay anh, nhưng nó còn chưa đủ với cậu.

[ SEVENTEEN/CV/3P ] Tôi chọn cậu ta!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ