Anh dẫn Ami đến chiếc ghế đá gần đó, bảo cô ngồi đó chờ anh đi mua rồi sẽ về. Ami nghe theo lời YoonGi ngoan ngoãn ngồi đó chờ, được khoảng 5 phút thì Ami bắt đầu xoay qua xoay lại kiếm anh vì sợ anh bị netizen bắt gặp. Ami rất ghét chỗ đông người nhất là sợ con trai trừ anh và người thân thì cô rất ít khi tiếp xúc với trai lạ thế là đành phải ngồi đó mà kiếm anh, đang đảo mắt tìm anh thì...là anh ta ChaeWon anh ta đang nắm tay ả đến ngồi cạnh Ami. Như không biết cô ngồi đó nên anh ta vô tình đụng vào người cô, cô giật mình né ra, lúc này hắn quay qua tính xin lỗi thấy Ami thì...
ChaeWon: Cho tôi xin...
Mira: Cha không ngờ lại có duyên như vậy nhỉ, cô đến đây một mình hả -Nói bằng giọng chảnh
Mira: Mà tới đây một mình không thấy tủi thân sao, cô nhìn đi trong đây ai cũng có đôi có cặp mà cô hứ -Mỉa mai
Suga: Vậy sao, tôi không nghĩ một cô nhóc hàng xóm mà ba mẹ tôi từng khen là đáng yêu ngoan hiền giờ như thế này, Ami không đến một mình mà là đến với chồng sắp cưới của em ấy -Nắm tay cô
Mira: Anh...
Suga: Mình về thôi vợ anh hết hứng chơi rồi -Khéo Ami đi
YoonGi dẫn cô đi trước sự ngỡ ngàng của hai người kia. Họ đang không hiểu tại sao Ami lại có thể là vợ sắp cưới của anh được chứ, lại còn nói xéo Mira ả ta thật sự đang rất sợ bị YoonGi vạch mặt với gia đình, còn hắn có vẻ tiếc nuối vì đã bỏ Ami, đúng là con gái khi không vướng bận gì thì đẹp lên hẳn.
YoonGi đưa Ami vào xe, lấy tay nâng mặt cô lên gương mặt đáng yêu hay cười giờ đã thấm đẫm nước mắt. Anh xót xa lấy tay lau nước mắt cho Ami rồi ôm cô vào lòng vỗ về như em bé.
Suga: Ngoan đừng khóc, anh thương em khóc anh đau lắm
Ami nghe những lời này lại khóc thêm
Ami: Sao lúc nào anh ta cũng...hic..lic...xuất hiện trong cuộc đời em...hic...anh nói đi...có phải...em đã gì...sai không...huhuhu
Suga: Không em không làm gì sai cả, nín nào em như vậy anh xót lắm. Kể từ giờ anh ta sẽ không còn xuất hiện trước mặt hay cuộc đời em nữa, giờ thì nín nào
Ami: Hic...hic
Suga: Ngoan giờ chúng ta về nhà nhé
Ami: Hic...nae...hic
YoonGi lái xe về nhà trên suốt quãng đường rất yên lặng, nhìn sang thì thấy bảo bối nhỏ của mình đã ngủ quên, YoonGi khẽ cười xoa đầu Ami rồi tiếp tục lái xe. Về đến nhà YoonGi bế Ami về phòng rồi đắp chăn cẩn thận, anh nhẹ nhàng đóng cửa lại xuống nhà là chút buổi tối chờ Ami dậy sẽ cùng ăn.
20 phút sau...
Đang nấu ăn dưới bếp bỗng nhiên một vòng tay nhỏ ôm lấy anh từ đằng sau, hít hà mùi hương cam chanh dịu nhẹ của anh, YoonGi quay người lại ôm Ami vào lòng nhẹ nhàng vuốt mái tóc mượt mà đó hỏi một cách ôn nhu.
Suga: Bảo bối sao không ngủ xíu nữa đi rồi anh kêu dậy ăn ?
Ami: Ưm...em muốn nấu ăn với oppa -Vùi mặt vào khuôn ngực rắn chắc của anh
![](https://img.wattpad.com/cover/167159223-288-k903780.jpg)