TAN CHẢY 06.

2.5K 311 61
                                    

Tên truyện: Tan Chảy

Tác giả: Tiểu Yêu Tử

Editor: ♪ Đậu ♪

Thể loại: Đoản văn, hiện đại, 1x1, niên hạ, đô thị tình duyên, thất vọng mất mát, hồi hộp, ấm áp, tiểu ngược.

TAN CHẢY 06.

Đời trước chắc chắn Tiểu Trạch là một người nuôi heo chuyên nghiệp.

Cái lúc tôi mới tỉnh lại có 45kg, mà giờ thật sự lên 55kg.

Thật là... chỉ trong có hai, ba tháng chứ mấy?

Hơn nữa cậu ấy còn là một người có niềm đam mê, nuôi heo không những phải có thịt, mà còn muốn bắp thịt phải rắn chắc. Nên mỗi sáng cậu đều kéo tôi từ trên giường dậy, dắt tôi cùng chạy bộ. Nói là cùng, chứ thật ra cậu chẳng chạy gì cả. Mà tôi cũng không ép cậu chạy. Thân thể đứa nhỏ này không biết làm sao mà một khi chảy mồ hôi nhiều, cộng thêm chậm trễ chưa uống nước, thì sẽ như biến thành người khác, trông có vẻ vừa gầy lại không có tinh thần.

Tiểu Trạch thích mưa. Đặc biệt là mưa mùa hè.

Mỗi lần chớp giật sét đánh, người xung quanh chạy tán loạn trên đường, bọn trẻ con sợ đến kêu la ai ái thì cậu lại rất kích động.

Tôi tận mắt nhìn thấy cậu như người điên đứng trong mưa dang hai tay ra... rồi lao băng băng khắp nơi.

Lúc đó tôi thật sự bỏ ra 1 phút để nghiêm túc suy nghĩ xem có phải cậu mắc bệnh tâm thần ngắt quãng không, hoặc là cậu bé thơ ngây gần đây xem quá nhiều phim tình cảm nên bắt đầu bắt chước theo nam chính trong phim, lao băng băng trong mưa, nhân khí tăng thần tốc.

Lúc đứng dưới mưa, tâm trạng của cậu cũng rất tốt.

Cậu sẽ dùng đôi mắt vô cùng đáng thương, lực sát thương mười phần nhìn tôi, nói, "Tiết trời đẹp như vậy mà không đi ra ngoài quả là rất đáng tiếc..."

Tôi choáng rồi, không còn sức thanh minh: Tiết trời đẹp là nhằm chỉ trời nắng mà?

Nhưng thôi, nhìn cậu đáng thương như thế, vẫn nên cùng cậu ra ngoài dạo thì hơn.

Vì thế, tôi không thể làm gì khác ngoài che dù đen đi ra ngoài với cậu.

Cậu chạy như bay, ủng đi mưa đạp xuống vũng nước bắn lên những hạt nước li ti. Quanh người cậu có làn sương mù nhàn nhạt.

Thỉnh thoảng cậu quay đầu nhìn tôi, khóe miệng khẽ cong cong.

Tay cậu không ngừng lướt qua những tán cây bung xõa ở ven đường, cứ như đang tưới nước cho chúng. Cuối cùng, cậu đứng trên con đường sáng rực bên kia, quay đầu lại nhìn tôi, rồi chìa tay ra với tôi.

"Sao?" Tôi hỏi.

"Nắm tay."

"... Ai nắm tay với em hả, nghĩ hay quá."

Cậu đong đưa bàn tay đang khắng khít với tay của tôi, cười híp mắt: "Anh đó."

Tôi thầm mỉa mình quá mức vội vàng, nhưng vẫn sánh bước với cậu.

[EDIT/HOÀN] TAN CHẢY - TIỂU YÊU TỬ.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ