Chương 7

394 29 17
                                    

- Đại hoàng, bên kia có mấy cái quạt đẹp quá!

Kim Tử Long liền quay sang ôm lấy Thoại Mỹ, nói vào tai nàng:

- Gọi ta là Long

Thoại Mỹ biết mình lỡ miệng người khác nghe sẽ bại lộ thân phận

- Thiếp quên, đã lâu rồi không được đi dạo ngoài hoàng cung, thiếp vui lắm!

Đôi nam nữ cùng nhau bước trên con đường người qua kẻ lại tấp nập. Thế nhưng ai nấy đều chú ý đặc biệt đến nam nhân và nữ nhân này. Nữ nhân mặc trên người y phục màu trắng, thuần khiết, trong sáng. Tuy vậy nhưng vẫn không làm lu mờ gương mặt đầy nét sắc sảo, thanh tú, bất kỳ ai đi qua cũng đều dán chặt mắt lên người nàng. Điều này khiến Kim Tử Long thật sự thấy khó chịu. Không kém cạnh gì Thoại Mỹ, với vẻ uy nghi, gương mặt anh tuấn của Kim Tử Long cũng khiến bao nữ nhân phải trầm trồ theo dõi. Họ ước gì được thay thế Thoại Mỹ đi bên cạnh chàng. Nhưng tiếc là đôi mắt kia chỉ chăm chú nhìn ngắm Thoại Mỹ, mỹ nhân trên đời này chàng quả thật không quan tâm ai nữa.

- Thoại Mỹ! Nàng dám nhìn nam nhân khác sao?

Kim Tử Long thấy Thoại Mỹ nhìn chăm chăm chàng trai tuấn tú kia, hắn có dáng người cao to, dũng mãnh, khuôn mặt lại anh tuấn hơn người. Hắn nhìn chằm chằm vào Thoại Mỹ như muốn ăn tươi nuốt sống, chắc là chết trong đôi mắt của nàng rồi. Hắn tuy là đẹp trai nhưng vẫn thua Kim Tử Long vạn lần, anh tin là như vậy.

Thoại Mỹ không hiểu là vô tình hay cố ý mà đáp lại ánh nhìn của hắn ta, nở một nụ cười nhẹ nhàng. Nhưng nàng nào biết, nụ cười chào hỏi kia đã cướp đi trái tim của một nam nhân mới lớn. Tin được không, hôm nay hắn ta là gặp được tiên nữ, tiên nữ hạ phàm. Hắn không dám vội vã lướt qua mà tận hưởng từng khoảnh khắc, mắt vẫn không ngừng yêu chiều nhìn lấy Thoại Mỹ. 

- Chàng được phép nhìn nữ nhân khác sao ta lại không?

- Nàng... Đúng là cứng đầu!

- Tiểu tử, nên nhớ ta đây không phải còn con nít

Thoại Mỹ chỉ muốn trêu chọc chàng một chút. Ai ngờ phải nhận lấy một trận lôi đình. Không cam chịu nàng lên tiếng trả lời, Thoại Mỹ nàng nay là không sợ ai nữa hết, với nhan sắc này nàng thừa sức làm chủ thiên hạ.

- Nàng còn cãi lại ta ngang nhiên liếc mắt đưa tình với tên nam nhân tầm thường đó sao?

Kim Tử Long lôi nàng vào một con hẻm nhỏ, quả là cho nữ nhân này ra ngoài thật không an toàn, thảo nào đại đế lại nhốt nàng trong hậu cung suốt mấy năm qua. Nay Kim Tử Long bị nàng lừa xuất cung, đúng là tức đến chết.

- Chàng dám nói ta như vậy sao? Nghĩ ta là hạng người gì mà lại dùng những lời khó nghe đó nói với ta? 

- Thoại Mỹ nàng chỉ là nữ nhân của ta, tuyệt đối không được có bóng dáng nam nhân khác trong mắt nàng!

Kim Tử Long lửa giận bừng bừng, hai gò má cùng bên tai cũng đỏ lên trông thấy. Hắn là đang nổi trận lôi đình.

- Đừng có mà vô lí, sao ta lại không được nhìn nam nhân khác chứ. Rõ ràng là chàng đã nhìn chằm chằm ả đàn bà kia trước mà.

ĐỊA NGỤC MÔNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ