Đạo lữ một đời bên cạnh ngươi (H)

1.6K 115 20
                                    

"Tư Truy ngươi có thấy hôm nay trời hơi nóng hay không?" Cảnh Nghi xăn lên tay áo lộ ra cánh tay thon dài, tay cầm ô che cho cả hai.

"Ừm có chút nóng." 

Phe phẩy quạt quạt cho Cảnh Nghi, Tư Truy tay còn lại lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán hắn. 

"Thật muốn ăn đồ lạnh nha." 

"Chốc nữa xuống trấn kế bên ta hảo hảo mua về cho ngươi." Tư Truy vén nhánh tóc rũ bên má Cảnh Nghi cuối người hôn lên gò má ửng hồng do nóng.

Cảnh Nghi tuy đã là đạo lữ của Tư Truy nhưng vẫn ngại bên ngoài nhìn thấy họ ân ái, nhỏ giọng trách móc.

"Ngươi đó ngươi đó..cứ hôn như vậy để họ nhìn thấy lại ngại chết ta nga." 

"Ngươi ngại sao?" Tư Truy vẻ mặt thoáng buồn nhìn Cảnh Nghi.

Liếc thấy Tư Truy vẻ mặt không mấy tốt liền có chút thấy bản thân như là đang làm điều tồi tệ với đạo lữ của mình vậy, đang đi liền dừng lại rồi đột nhiên ôm lấy cánh tay Tư Truy, nhón chân, đặt lên trên má Tư Truy một nụ hôn. Thấy Tư Truy vẫn là tỏ rõ không hài lòng, Cảnh Nghi thở dài chạy qua bên còn lại hôn thêm một cái.

"Tư Truy ngươi có thể đừng bày ra vẻ mặt buồn tuổi đó không chứ, t..a.. này!" Cảnh Nghi đột ngột bị cánh tay hữu lực của Tư Truy bế lên.

"Ta muốn rồi." Tư Truy mỉm cười thỏa mãn bế Cảnh Nghi đang giảy nãy muốn nhảy xuống, bước chân nhanh dần.

"Cái gì mà muốn hả! Ngươi tối qua còn chưa đủ sao?" 

"Chỉ là đột nhiên muốn nhưng nếu ngươi không muốn.." Tư Truy không nói tiếp, tay có chút thả lỏng là muốn thả Cảnh Nghi ra nga.

"Ngươi..ngươi.." 

"Sao vậy, A Nghi?"

"Nếu ngươi muốn..."

"Ta không muốn nữa."

"Ngươi!"

"Hửm ~"

"Ta..ta muốn! Ngươi mau a". Cảnh Nghi cả người không ngừng run rẩy, gương mặt chuyển hồng, cây dù vẫn là không cầm vững rơi xuống đất, hai tay choàng ra sau ôm cổ Tư Truy.

Thật ra Tư Truy không hề buôn lỏng tay thả Cảnh Nghi xuống. Hắn là luồng tay vào trong y phục Cảnh Nghi sờ soạn, di chuyển bàn tay hư hỏng đến đầu nhũ hồng hào của Cảnh Nghi, ngón tay xoa xoa đầu nhũ, ấn nhẹ rồi lại dùng hai ngón tay thon dài kẹp lấy thoải sức nắn cho đến khi nghe được tiếng rên nhỏ cùng sự phủ phục của người kia.

"Vậy chúng ta về phòng trước, sau đó ta sẽ mang kem về cho ngươi."

Bàn tay di chuyển bên trong y phục khiến y phục từng lớp dần dần tuột khỏi cơ thể người trước mặt, lại tiếp tục mò mẫn xuống hạ thân, bàn tay bao lấy vật phía dưới không ngừng nắn. Khẽ cắn mút đôi nhũ hồng hào trước ngực đến sưng tấy lại từ từ dời môi hôn lấy cánh môi mềm mỏng khép mở, chen lưỡi cuồng động trong miệng khiến Cảnh Nghi chưa chuẩn bị nên theo không kịp tiết tấu chỉ cố gắng đáp lại một cách nhiệt tình nhất hai đầu lưỡi cuồng quấn cho đến khi đôi bên tình nguyện dứt ra, những sợi chỉ bạc còn vấn vươn chảy xuống. Tư Truy ôn nhu thả lên từng tấc da thịt Cảnh Nghi những nụ hôn phớt có lúc thì mút đến khi người trước mặt ngại ngùng  phát ra những âm thanh xấu hổ.

[Truy Nghi] [Đồng nhân] Mỗi ngày chúng ta bên nhau hảo yên bình.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ