Chap 6 *

4.7K 217 1
                                    

Cánh cổng màu xám thu vào tầm mắt Jungkook như đích đến của cuộc thi chạy marathon quốc tế, cậu dần thả sức dừng lại, thiếu niên khom người chống hai đầu gối kịch liệt thở dốc, mệt chết cậu rồi! Hoa cúc âm thầm cảm tạ trời đất, mém chút đã bị dâm tặc cường bạo, trong lòng hung hăng thăm hỏi mười tám đời tổ tông những kẻ đã khơi dậy sự xúi quẩy của cậu, qua một lúc, Jungkook khôi phục lại hô hấp, như không có việc gì, đứng thẳng lưng dõng dạc đi vào trường, vừa bước qua cổng đột nhiên nhớ đến một chuyện, thiết nghĩ đặt chân vào ngôi trường này không phải chính là tự mình chui đầu vào hang hổ sao? Thực sự mà nói lũ sói kia chẳng là cái gai gì so với tên ma vương trong ngôi trường này cả, Jungkook khổ sở cười "Đen quá đen đi!"

Trên sân trường mọi người đều đổ dồn ánh mắt về cậu thiếu niên đầy vẻ tò mò, âm thanh to to nhỏ nhỏ xì xầm bên tai không dứt, bất quá Jungkook cũng chẳng kì lạ với chuyện đang diễn ra, sau ngày hôm qua, cậu đã sớm chuẩn bị tinh thần thép đối diện với dư luận, Jungkook không biểu tình, bình thản sải bước trên hành lang, ánh mắt vô thần, hút hút hộp nước trái cây hương việt quất trên tay, bỗng bịch một cái, trán bị va chạm vào thứ gì đó, cậu theo quán tính bật lùi lại phía sau vài bước, tay bất ngờ dùng sức, nước trái cây xịt tung tóe lên áo sơ mi trắng của cậu, Jungkook nheo một bên mắt, mở một bên mắt, đưa tay sờ xem trán có vấn đề gì không, chợt nghĩ hình như trán bị va vào vật thể mềm thì có làm sao chứ? Nghĩ thế liền bỏ tay xuống, lập tức mở to hai mắt xác định đối phương là ai, Taehyung hai tay đút vào túi quần, một bộ thảnh thơi cứ như chuyện này đếch liên quan tới hắn, Jungkook tức giận, đôi môi mấp máy, nhìn là biết cái thế sắp mắng chửi người ta, chợt nhớ tới cái gì, đảo mắt nhìn xung quanh, quả nhiên đám người kia đang nhìn hắn và cậu, rốt cuộc âm thanh tràn đến răng cũng không thốt ra, cậu nhe hàm răng trắng bóng cười cười, học sinh lễ phép nhập, cậu cúi gập người "Xin chào thầy! Xin lỗi vì sự va chạm, em có hơi bất cẩn, mong thầy bỏ qua!" nói xong đứng thẳng người như đang tưởng niệm các vị anh hùng, mỉm cười

Taehyung nhìn cậu như nhìn thằng ngốc, vừa bực mình vừa buồn cười, đột nhiên đưa tay chỉnh lại mái tóc rối của cậu, Jungkook thất thần, khẽ liếc nhìn đám người hóng chuyện kia, mất tự nhiên lùi ra sau một khoảng, tự chỉnh lại tóc, cười gượng gạo nói "Cám ơn thầy! Em xin phép vào lớp trước." không đợi hắn đáp lại, cậu vội vã chuồn qua người hắn vào lớp, vừa đi vừa phủi phủi cái áo bị dính thứ nước màu tím, cũng may nước loãng nên màu rất nhạt

Jimin nhìn thấy cậu, đôi mắt liền lóe sáng, từ trên bàn nhảy xuống chạy tới "Jungkook, cậu đến rồi!"

"Tớ sẽ không trả lời bất kì câu hỏi nào của cậu." Jungkook thờ ơ đi xuống chỗ của mình, vị trí ngồi của cậu ở bàn cuối, nơi mà những thành phần cá biệt đầu năm vào đã đóng cọc làm địa bàn, nhưng bọn họ không biết một điều, càng trốn tránh giáo viên sẽ càng để ý, thà cứ thản nhiên như cậu, cuối cùng cũng được xếp ngồi bàn cuối mà không cần đánh nhau ì xèo chiếm lấy.

Jimin đi theo phía sau Jungkook "Cậu ăn sáng chưa?"

"Mới uống nước trái cây."

[VKook-Drop] Nhất Kiến Chung TìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ