chap 1.1: ( Tiện Trừng x Trạm ) Say

9.8K 277 65
                                    

Quanh đi quẩn lại đã gần hết năm. Trời đã vào đông mang theo cái lạnh đến thấu ruột thấu gan cùng những bông tuyết trắng mềm mại. Bên bệ cửa sổ, thiếu niên xinh đẹp như hoa như ngọc lặng lẽ nhìn tuyết rơi. Trên tay cậu ôm một con thỏ trắng đang tìm mọi cách rúc vào lòng cậu tìm hơi ấm, nhưng cậu chẳng quan tâm tới mà hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ. Chẳng ai biết cậu đang nghĩ gì, nhưng chắc chắn cậu đang chờ một ai đó

Tiếng chuông cửa vang lên giữa không gian tĩnh mịch, vang vọng khắp cả căn nhà. Lam Vong Cơ nhẹ nhàng đặt con thỏ vào chồng gối kế bên rồi hướng cửa chính đi tới.

Vừa mở cửa ra còn chưa kịp nhìn rõ mặt người đối diện thì cậu đã bị một "đống" gì đó rất nặng đè lên. Kế đó là tiếng cửa sập kèm theo một giọng nữ trong trẻo:

- Chăm sóc hai tên đó hộ em nhé!

Chặt vật đẩy thứ kia ra khỏi người. Lam Vong Cơ khẽ thở dài một hơi, huynh trưởng phải đi công tác mấy ngày nay, nhà chỉ còn ba người bọn họ nên chẳng ai giúp cậu xử lý cả. Vậy mà hai tên này còn đi ăn chơi, nhậu nhẹt, say khướt ra đây.

Lam Vong Cơ nhanh chóng đẩy hai người nằm xuống sàn, rồi lấy tay túm lấy một bên chân mỗi người kéo về phòng. Sau một hồi vất vả, cuối cùng cậu cũng đem hai người đó vào phòng của Ngụy Vô Tiện.

Đang tính đi ra ngoài nấu chút canh giải rượu cho bọn hắn thì Lam Vong Cơ bị một lực mạnh kéo xuống giường. Chưa kịp định thần thì đã có một vật ấm mềm, mang theo hơi rượu nồng nặc áp lên môi cậu mút mát, đầu lưỡi trơn tuột đâm vào trong. Dường như nó chẳng để tâm đến việc cậu đang thiếu dưỡng khí mà luồn lách vào sâu hơn cho đến khi có một lực mạnh kéo nó ra.

- Ngươi không thấy cậu ấy rất khó chịu à?

- Ai gia, Giang Trừng à. Ngươi nhìn xem, cái bản mặt quanh năm lạnh như băng này giờ lại hồng hồng đáng yêu đến vậy. Thử hỏi ai cầm lòng được nào?

Lam Vong Cơ nằm gọn trong lòng Ngụy Vô Tiện thở dốc. Cả cơ thể như mất hết sức lực mà kệ cho hai tay hắn vuốt ve, sờ soạng khắp nơi. Trên gương mặt khuynh đảo thành trì kia đã sớm phủ một lớp mây hồng, điểm xuyến thêm đôi môi đỏ mọng do bị người ta khi dễ. Và nhất là đôi mắt lưu ly lạnh lùng, trong vắt như băng đầu mùa hằng ngày giờ đã phủ một tầng nước mỏng đầy ma mị. Đuôi mắt vương chút châu sa đẹp hút hồn người, khiến người ta nguyện ý đắm chìm trong đó suốt đời.

Cảm giác lành lạnh bất ngờ ập đến, vây khắp cơ thể Lam Vong Cơ, khiến cậu vùng ra khỏi người Ngụy Vô Tiện. Nhìn lại cơ thể mình giờ chỉ còn mỗi chiếc áo ngủ mở hết cúc, còn bị người ta bị kéo tới quá khuỷu tay, để lộ bờ vai trắng nõn. Lam Vong Cơ khẽ nhíu mày, tay nhanh chóng vơ vội đống quần áo mà Ngụy Vô Tiện vừa cởi ra của cậu. Hai hạt đậu hồng hồng cũng vì những động tác ấy mà thoát ẩn thoát hiện dưới vạt áo, vừa kích thích vừa khiêu gợi người ta phát điên lên.

- Hừ, ngươi không muốn thì kệ ngươi.

Dứt câu, Ngụy Vô Tiện liền bắt lấy bàn tay đang lần tìm đồ đạc kia lại. Cả người hắn đè lên người phía dưới, không chít lưu tình mà cắn mút đôi nhũ hoa hồng nhuận kia.

( Đồng Nhân MĐTS ) [ All Trạm ] Tổng hợp đoản, oneshortNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ