chap 14.3: ( Tiện Vong ) Cứu mạng, lần sau hứa không nghịch ngu nữa!

2K 80 27
                                    

Đất Vân Thâm tuy khô cằn do thuộc địa hình đồi núi. Nhưng vẫn có nơi lại rất màu mỡ, do được người dân và các môn sinh trồng trọt, canh tác, tưới tắm đầy đủ.

Độ này đang là mùa củ cải, khắp một thửa đất rộng lớn lúc nhúc một đám cải trắng béo mỡ, múp míp, trông tới thích mắt.

Bình thường chỗ này thuộc quyền sở hữu của Quỷ tướng quân - Ninh Ninh, sau vụ việc khia xưa Ôn Ninh được cấp cho cả mảnh đất này để tự trồng trọt, kiếm sống, tiện để ý, chăm lo cho đám tiền bối.

Nhưng hôm nay, giữa ruộng cải trắng của y chợt xuất hiện hai "củ cải", nhưng thật ra lại không phải là cải...

- Ngụy... công tử... xin ngài tha... cho họ... trẻ con... bị vùi như thế... không tốt.

Y ấp úng nói, vẫn là cái giọng ngọng ngọng của một hung thi. Thật không ngờ, cảnh tượng đã từng in sâu đầy lừng lẫy trong quá khứ Lão tổ này, lại có cơ hội tái hiện một lần nữa.

- Đúng rồi đó phụ thân, người coi tiểu bằng hữu này, bị dọa tới sắp khóc rồi, nó mới năm sáu tuổi thôi mà.

Cùng chung số phận bị "trồng", Lam Tư Truy cuống tới gọi nhầm hắn là "phụ thân". Nhóc đang chép phạt hộ Cảnh Nghi thì bị lôi tới đây, chưa biết gì đã bị huynh đệ tốt của mình cùng nghĩa phụ thả vào một cái hố, đắp đất đến tận cổ. Bên cạnh còn có một em nhỏ cũng mặc y phục Lam gia, buộc mạt ngạch kiên cường ngẩng đầu, để Ngụy tiền bối tưới nước ước nhẹp cả gương mặt trắng mềm.

Tuy em ấy không phản kháng, kêu ca gì nhưng nhóc ở gần nhất nên thấy rõ, bé con ấy mày có hơi nhíu, mắt lại mở to, môi còn hơi mím lại, như đang cố ngăn mình không khóc, cố ra vẻ bình thản, kiên cường.

Ấy vậy là Ngụy Vô Tiện làm lơ lời nhóc nói, vẫy vẫy Ôn Ninh kêu y đem mấy bao phân bón, xẻng con tới. Trong khi bản thân bày một đàn thỏ quanh hai đứa nhỏ.

Những con thỏ con lông trắng tinh, mắt hồng tròn xoe, cơ thể múp míp, mềm mại vui vẻ nô đùa quanh chúng. Có con tinh nghịch leo lên cả đầu Lam Vong Cơ nằm lăn lóc, có con lại liếm liếm gò má em, như liếm một miếng bánh ngọt mềm.

Lam Tư Truy cũng chẳng kém, đầu với mặt nhóc toàn thỏ đu lên, trông mà phát tội. Bọn thỏ cứ coi nhóc như một củ cái trắng thứ thiệt loại khổng lồ, mà liếm liếm, cắn cắn, khiến Lam Tư Truy nhớ lại một thời huy hoàng của mình.... bị lừa trồng xuống đất... bị ném vô chuồng thỏ nuôi như một con thỏ thật....

- Em nhỏ, em đã làm gì Ngụy tiền bối mà ngài ấy lại có hứng thú với em như vậy?

Nhóc khẽ hỏi khi thấy bé con kia sắp hết chịu nổi, muốn giúp em phân tán bớt sự chú ý cho đỡ sợ.

Lam Vong Cơ cũng thấy ca ca này giống người tốt, không gian gian như người kia, nên ngoan ngoãn hướng nhóc cúi đầu một cái, nếu giờ đứng trên mặt đất, chắc chắn em là đang trong bộ dáng thi lễ chào hỏi đúng chuẩn của Lam gia.

Bé con mở hai mắt tròn xoe nhìn nhóc, môi hồng có hơi cáu kỉnh mà khẽ nói:

- Hiểu lầm Ngụy đại ca nên bị phạt, nhưng ai bảo hắn nói ta làm hắn có bầu!

( Đồng Nhân MĐTS ) [ All Trạm ] Tổng hợp đoản, oneshortNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ