230p4 250

52 0 0
                                    

- Tuy rằng không biết mày dựa vào cái gì thu phục Quý Hồng, nhưng… Tao không phải không thừa nhận, một màn này mày làm rất đẹp.

Cảm xúc khiếp sợ trên mặt Dương Sách qua đi, hắn nhịn không được quay đầu lại, sắc mặt phức tạp nhìn Bùi Đông Lai, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác sợ hãi.

Giờ khắc này, Bùi Đông Lai cho hắn một cảm giác thật đáng sợ.

Cái loại cảm giác này so với với vẻ mặt cười hì hì bên ngoài của Quý Hồng thì lại càng đáng sợ hơn.

Lời nói của Dương Sách vừa hạ xuống, ngay cả Trần Bưu cùng bảy tên bảo tiêu của Dương Sách cũng đã nhận ra tình thế không ổn, không đợi Dương Sách truyền đạt mệnh lệnh, bọn hắn lại đem họng súng hướng về phía Bùi Đông Lai.

Hiển nhiên… Bọn hắn rất rõ ràng, đánh giặc phải bắt vua trước, chỉ cần làm cho Bùi Đông Lai không dám hành động thiếu suy nghĩ thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.

- Bùi Đông Lai, tuy rằng mày đa mưu túc trí, đem tao vây ở nơi này, nhưng… người tính không bằng trời tính, cuối cùng vẫn là tính sai.

Mắt thấy hộ vệ của mình đem súng hướng phía Bùi Đông Lai, Dương Sách ngăn chặn nỗi khiếp sợ cùng sợ hãi trong lòng lại, lạnh lùng nói:

- Chuyện đã tới nước này, hoặc là mày thả tao đi, hoặc là cá chết lưới rách. Ừh tao không biết là mày có biết dùng súng hay không, nhưng mà tao hi vọng mày hiểu được, trong không gian nhỏ bé như này, viên đạn sẽ không có mắt.

- Tao không thích bị người dùng súng chỉ vào người, vừa rồi chúng mày đã làm một lần, lần này là lần thứ hai.

Lại đối mặt với nòng súng đen, vẻ mặt Bùi Đông Lai vẫn bình tĩnh như trước, chỉ là ánh mắt đã híp lại:

- Đồng dạng, tao cũng không thích bị người khác uy hiếp.

Dương Sách trầm mặc không nói, trong lòng vô cùng khẩn trương.

- Tao đếm ba tiếng, nếu người của mày không buông súng thì tao cam đoan rằng Đông Hải này sẽ trở thành mồ của mày!

Nói xong sát ý liền hiện ra.

Trong nháy mắt cỗ sát ý từ người Bùi Đông Lai liền phát ra, làm cho không khí trong phòng trong nháy mắt liền dọng lại.

Một cõ hàn ý bao phủ Dương Sách cùng bảy tên bảo tiêu, làm cho bọn hắn có cảm giác như rơi vào hầm băng, cảm giác từ đầu đến chân một trận lạnh như băng, ngực giống như bị một tảng đá lớn đè lên, thở không nổi.

- Một!

Ánh mắt Bùi Đông Lai tập trung vào Dương Sách, mặt không chút thay đổi mở miệng.

- Bùi Đông Lai, mày thật sự là muốn cá chết lưới rách sao?

Cảm thấy sát y của Bùi Đông Lai làm cho hắn khiếp sợ, nhưng dù sao Dương Sách cũng là kiêu hùng một phương, hắn không có đem vẻ sợ hãi biểu lộ trên mặt, mà là gắt gao nhìn chằm chằm Bùi Đông Lai.

sieu cap cuong gia 71+Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ