Chap 15

2.4K 50 3
                                    

Đặt chân xuống sân bay thôi mà Trang đã ngửi được mùi của biển. Nơi này cũng không thay đổi gì mấy, sau cả tuần lựa chọn Trang lại đi đến đây hòn đảo mà hai người đã từng đi nghỉ.

Đến khách sạn Trang bỏ vali ở đó rồi đi dạo trên bãi biển, đi đến khi nào chân mỏi nhừ, lại ngồi xuống.

Bỗng nghe thấy tiếng ai đó : ' Mới đó đã làm biếng, lên đi!! '. Trang mỉm cười nhìn lại chỉ là bãi cát trắng. Phải chi nếu Quỳnh ở đây thì đã cõng Trang rồi, những hình ảnh đó là Trang chỉ tự tạo ra mà thôi. Biển ở đây rất đẹp, trời trong xanh nhưng sao Trang vẫn buồn đến vậy. Trang ao ước có một ai đó ở bên cạnh để mình có thể tựa lưng vào trong lúc mệt mỏi như thế này.

Đã hai ngày trôi qua, Trang đã đi tham quan khắp nơi trên đảo, hình như ở đây hình bóng của người ấy ở khắp nơi. Hôm nay Trang đến một nơi mà hai người đã từng đi ngắm bình minh. Đứng trước cầu thang duyên phận dẫn lên đền Trang đã thử cá cược nếu như bước lên đến nơi mà không thấy Quỳnh thì từ nay hai người sẽ không có duyên với nhau nữa, vậy từ nay trong cuộc đời Trang sẽ chẳng còn ai tên Quỳnh nữa.

Những bước chân chậm rãi, Trang đang lo sợ nếu như lên đến nơi không có Quỳnh xuất hiện, àh mà tất nhiên là không có rồi thì mình phải làm sao đây. Đây là cái cầu thang dài nhất mà Trang từng đi, từng bước một đều rất nặng nề, chỉ còn 5 bậc nữa, hay là thôi vậy, chỉ là một cái cầu thang, 4....3... đã sắp tới rồi ...2......1....Đây không phải mơ, khi mà gió thổi mạnh vào mặt, cái lạnh buốt da từ gió biển. Quỳnh đang đứng ở cầu thang phía bên kia, nếu là mơ thì sao chứ. Đây cũng là giấc mơ đẹp nhất hơn 3 năm qua. Hai người nhìn nhau thật lâu không ai đi thêm 1 bước nào nữa.

Cuối cùng Quỳnh đã bước đến Trang, mà hình như lúc nào cũng vậy . Người kết thúc và bắt đầu cũng luôn là Quỳnh. Tiến bước lại thật gần, mắt Trang đã ngấn lệ rồi.

- Chào!!!!!

Bao năm qua, bao đau khổ, bao nhiêu là sự cơ đơn, vậy mà khởi đầu là một từ vô cùng ngắn gọn. Trang muốn chửi, muốn hét lên thật lớn, nhưng lại đứng như trời trồng như vậy. Trang sắp khóc, những giọt nước mắt không thể kềm lại được. Không thể để cho Quỳnh nhìn thấy những giọt nước mắt yêu đuối và đau khổ ấy được. Trang quay người lại bỏ đi, lần này thì khác Quỳnh đã nắm tay Trang lại

- Trang đi đâu chứ. Không muốn nói gì với Quỳnh gì sao?

- Còn chuyện gì để nói sao ?

- Có chứ, nhiều nữa là đằng khác.

- Trang không có gì để nói hết. Bỏ tay ra đi!!!

- Xin lỗi nha, nhưng Quỳnh không thể bỏ ra được. Kể từ bây giờ cho đến cả sau này nữa Quỳnh cũng không buông tay ra, cứ giữ chặt như vậy.

Trang quay lại nhìn Quỳnh, chợt nước mắt tuôn ra. Không thể nói gì hết sao những lời vừa rồi. Nhưng lời nói đó đáng lẽ ra phải nói từ cái đêm mưa khi Trang chạy ra từ nhà của Quỳnh. Bây giờ thì còn ý nghĩa gì chứ. Nhìn thấy Trang khóc, Quỳnh vội đưa tay lau đi những giọt nước mắt ấy. Trang gạt tay Quỳnh ra.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 24, 2014 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

LGBT - Sự trả thù ngọt ngàoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ