Chương 4

441 49 2
                                    

Hắn gắt gao bắt lấy cánh tay Harry, lực độ kia khiến cánh tay anh đau đớn. Harry vẫn trầm mặc như cũ, Severus buông lỏng tay ra, hắn nâng lên tay mang theo nước mưa, đầu ngón tay mơn trớn gương mặt Harry.

"Ta cũng muốn biết vì cái gì." Hắn nhẹ giọng nói.

Harry cứng người tại chỗ, gắt gao mím môi.

"Ta thực thanh tỉnh, ta biết chính mình là ai, Harry, ta cũng không phải thay thế ai đứng ở chỗ này." Severus bình tĩnh đến đáng sợ hỏi, " Ta cũng muốn biết, ta yêu Lily như vậy, vì cái gì tâm ta còn có thể đặt trên người ngươi?"

Lời hắn rơi vào bên tai Harry, bình đạm như vậy, lại làm Harry trong lòng không còn, tinh mịn đau lan tràn mở ra, rõ ràng đau cũng không phải anh.
Hắn nhẹ nhàng nói bên tai anh.

Trộm đi tâm ta chính là ngươi, lại chất vấn ta, vì cái gì ta sẽ yêu ngươi?

Severus trầm mặc, giống như cãi lại đáng sợ nhất. Hắn cái gì cũng không nói, cáu giận cùng khắc chế tràn ra, chậm rãi xuyên qua không khí, làm Harry ngay cả hô hấp cũng khó khăn. Anh muốn xoay người chạy trốn, không phải bởi vì sợ hãi, mà là căn bản vô pháp đối mặt.

Hắn hi vọng anh có thể cho ra một đáp án minh xác, chẳng sợ cự tuyệt làm hắn vết thương đầy người cuối cùng rời đi! Harry vô pháp cự tuyệt loại cầu xin không tiếng động này.

Cố tình, anh gian nan mà hoạt động môi, yết hầu khô khốc.

Anh làm không được, hoặc là, anh căn bản không nghĩ làm như vậy. Ánh mắt Harry thẳng tắp dừng ở cổ áo Severus, như hi vọng như vậy có thể tránh được một kiếp.

Vì cái gì anh không thể cho ra được đáp án?

Severus lẳng lặng đứng trước mặt anh, Harry ngừng thở, trong lòng rung động, áp chế ý tưởng, như thế nào đều không thể lại che lấp.

Nhưng là anh không thể cho ra đáp án.

"Ta không biết." Anh nói.

Severus an tĩnh nhìn anh.

Chính là, cho dù là như thế nào, Harry vẫn là đem thỉnh cầu tàn nhẫn ở trong lòng nói ra miệng, "Severus, chúng ta về nhà đi."

Anh thấy Severus dùng một loại ánh mắt thực châm chọc nhìn chằm chằm anh.

-- Cũng không biết cuối cùng, đầy người chật vật đến tột cùng sẽ là ai.

------------------------------------------

Sự tình ngày đó, hai người ai cũng không nhắc lại.

Bọn họ về nhà.

Tựa hồ cái gia đình này miễn cưỡng tiếp tục duy trì, ngôn ngữ giữa bọn họ lại càng trở nên thiếu. Họ đi dự hôn lễ của Ginny, buổi lễ được cử hành ở nhà của gia đình vị quý tộc kia, thời điểm bọn họ tới, trong hoa viên đã nơi nơi đều là người, trên bầu trời bóng bay đủ loại màu sắc, hỗn loạn làm hai người tạm thời không thể tìm được một nhà Weasley.

Harry lôi kéo Severus ngồi ở góc. Anh thấy James, chính xác mà nói, là James tìm được bọn họ. Đứng trước mặt Harry, James đầy người mất tự nhiên, lại vẫn đi lên trước, cậu tựa hồ có chuyện muốn nói.

[HP/SH/EDIT] Thập cửu niênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ