02

4.3K 267 8
                                    

Thành ca, nói không với yêu đương cơ mà – Sơ Hòa 初禾

Edit: Ying Ying

02

Thành Độ chống tay lên cửa sổ, mông nhổng lên cao, cơ bắp quanh eo căng cứng, đầu ngửa ra sau, môi hơi mở ra rên rỉ một tiếng.

Tuân Lạc Bạch thuần thục khuấy ngón tay, tay còn lại không nặng không nhẹ vỗ "bốp" một cái vào cánh mông anh, vừa vặn in lại dấu tay hồng nhạt: "Mới bắt đầu đã phóng đãng như vậy?"

"Nói nhảm gì đó?" Thành Độ phía sau kẹp chặt ra lệnh, "Tiến vào!"

"Muốn chậm rãi làm cũng là cậu mà đòi tiến vào cũng là cậu." Tuân Lạc Bạch xoay cằm anh, "Thành ca, sao lại khó hầu hạ đến thế?"

"Khó hầu hạ thì mẹ nó cậu cũng phải hầu hạ cho tốt!" Hai má Thành Độ đỏ ửng, lớn tiếng quát: "Tôi cho cậu đâm, cho thằng em của cậu đâm, cậu phải nuông chiều. . . . A!"

Câu "Nuông chiều tôi" còn chưa nói hết thì nơi sâu kín kia đã bị Tuân Lạc Bạch hung hăng thọc một cái. Thành Độ sảng khoái mềm nhũn cả người, "A" cảm giác nhịp nhàng lúc mạnh lúc nhẹ khiến anh nhất thời dang rộng hai đùi, hơi ngửa người về sau thuận thế dựa vào lồng ngực rắn chắc, vừa chống đỡ trận mưa khoái cảm vừa mở miệng mắng: "Mẹ nó, muốn đùa chết tôi à?"

"Không lẽ hôm nay cậu mới phát hiện tôi muốn đùa chết cậu?" Tuân Lạc Bạch cười cười, rút ngón tay đã dính đầy dầu bôi trơn cùng dịch ruột non ra, vuốt vuốt hai cái lên tính khí cương cứng của mình rồi đỡ lấy eo Thành Độ, thuần thục đâm vào.

Thành Độ hít vào một hơi, mười ngón tay bám chặt lấy cửa kính, cong người đón nhận cảm giác tràn đầy trong thân thể. Vừa nãy Tuân Lạc Bạch nói câu "phóng đãng" kia đã khiến anh kích thích không ít, trong đầu chợt lóe lên cặp mông cong cong lẳng lơ của mấy cậu ấm.

Xùy!

Anh cuộn chặt tay đấm mạnh vào mặt kính, theo bản năng cắn chặt răng lại, niệm thần chú quyết sống chết không rên, Tuân Lạc Bạch một tay nhéo đầu vú anh, tay còn lại không chút lưu tình tuốt động vật đáng xấu hổ kia. Dưới hậu huyệt sưng nóng truyền đến những tiếng "bạch bạch bạch" khiến anh vểnh mông lên cao, dương vật chen giữa huyệt thịt đỏ tươi hung hăng thúc vào nơi mềm mại căng mịn nhất, chạm tới điểm nhạy cảm còn cố ý tăng thêm lực đẩy, khiến quyết tâm "muốn e thẹn" của anh vỡ vụn thành những âm thanh rên rỉ phóng đãng.

"Con mẹ cậu. . . ." Anh bị đâm đến mất hồn, cặp mông vô thức phối hợp di chuyển trước sau, miệng vẫn mắng chữi nhưng âm thanh đứt quãng nghe như lời ve vãn, Thành Độ nghiêng người, nâng cánh tay đầy mồ hôi ôm lấy cổ Tuân Lạc Bạch, tư thế không được tự nhiên đòi hôn. Tuân Lạc Bạch nuông chiều ngậm lấy môi anh, mạnh mẽ luồn lưỡi mình vào miệng anh, động tác dễ dàng như thể việc này hắn luôn giành thế chủ động. Cùng lúc tốc độ đóng cọc phía dưới vẫn không hề chậm lại.

Thành Độ bị đâm đến hai chân mềm nhũn, hô hấp lại bị Tuân Lạc Bạch xâm chiếm, tiếng rên cứ bị chặn ngay cuống họng muốn kêu cũng không được, sướng đến độ đứng không vững.

|Edit| Thành ca, nói không với yêu đương cơ mà - Sơ HòaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ