Thành ca, nói không với yêu đương cơ mà – Sơ Hòa 初禾
Edit: Ying Ying
–
06
Tuân Lạc Bạch đặt Thành Độ dưới thân, cúi người hôn lên môi rồi trượt xuống hầu kết anh, đôi môi nhanh chóng tìm kiếm phía dưới, rải đầy lên cơ thể anh những nụ hôn tựa như một trận mưa xuân. Đầu ngực bị mút đến sưng, Thành Độ không tự chủ cong chân, hai tay ôm đầu Tuân Lạc Bạch, khàn giọng mắng: "Con mẹ cậu cút ra."
Tuân Lạc Bạch khẽ cười một tiếng, hơi thở gấp gáp khiến lồng ngực phập phồng, sống lưng Thành Độ lập tức căng thẳng, "Cậu có ý gì?"
Tuân Lạc Bạch cầm lấy quần lót ướt nhẹp kia, "Chỉ với cái này đã thỏa mãn?"
Hai má Thành Độ đỏ ửng, muốn giật lại thứ kia nhưng tay phải chỉ giơ được một nửa thì cứng lại. Tuân Lạc Bạch giữ chặt tay anh, đan mười ngón tay vào nhau, không để ý đến việc anh đang ngạc nhiên tiếp tục cúi đầu hôn môi.
Từ bụng kéo dài đến háng, sau đó ngậm lấy vật đáng hổ thẹn đang rỉ nước.
Thành Độ rên một tiếng, cả người phát run.
Tuân Lạc Bạch lại vì anh làm chuyện như vậy, ân cần nhẫn nại, dùng loại dịu dàng này khiến anh cứng rắn, hai tay nâng mông anh lên, ngón giữa chậm rãi thăm dò vào trong hậu huyệt.
Lần ân ái này so với ngày trước dường như còn ôn nhu hơn, Tuân Lạc Bạch ôm anh, một bên hôn môi, một bên đùa giỡn cơ thể anh. Anh lúc đầu còn xấu hổ do bị tóm khi đang thủ dâm, cố gắng nhẫn nhịn không rên lên, nhưng khoái cảm cứ lũ lượt tấn công trấn áp tất cả, anh như ruộng khô hạn hán gặp mưa cuồng nhiệt cuống lấy Tuân Lạc Bạch, làm càn kêu to, cơ thể vặn vẹo phối hợp, hận không thể để Tuân Lạc Bạch đâm sâu vào.
Sau khi kết thúc, Tuân Lạc Bạch không lập tức lui ra, hắn vẫn ở trong thân thể anh chậm rãi đưa đẩy, anh thậm chí còn nghe thấy tiếng nước dính dính ở chỗ ấy. Lườm Tuân Lạc Bạch một cái, muốn mở miệng mắng hắn nhưng cuối cùng lại yếu thế nói một câu "Rút ra đi.", nghe tới tai thật giống như đang dỗi.
Tuân Lạc Bạch nhẹ nhàng lui ra, kéo theo một đường tinh dịch từ miệng huyệt ra ngoài, bụng dưới cùng mông Thành Độ phải xạ có điều kiện căng cứng lại, thoạt nhìn giống như không nỡ để hắn lui ra. Tuân Lạc Bạch cầm áo sơ mi bên cạnh qua loa lau giữa hai chân mình, đang muốn lau cho Thành Độ thì bị anh vươn mình giật lấy áo sơ mi, "Tôi tự làm."
Tuân Lạc Bạch đốt một điếu thuốc, ung dung nhìn anh dằn vặt bản thân.
Một lát sau, Thành Độ khập khiễng đi tới phòng tắm. Tuân Lạc Bạch đè tắt điếu thuốc, cũng muốn vào phòng tắm. Thành Độ không muốn nhìn thấy hắn, mặt tối sầm rống lên: "Cậu đừng vào!"
Tuân Lạc Bạch cười cười, không đi nữa.
Phòng tắm truyền đến tiếng nước, lẫn trong tiếng nước là tiếng than nhẹ. Thành Độ ngồi chồm hổm trên mặt đất, mở rộng hai chân làm sạch tinh dịch bên trong mình, cả người khó chịu toả nhiệt.
BẠN ĐANG ĐỌC
|Edit| Thành ca, nói không với yêu đương cơ mà - Sơ Hòa
Fiction généraleThành ca, nói không với yêu đương cơ mà - Sơ Hòa 初禾 Thể loại: Hiện đại, đoản văn, tinh anh công x binh lính càn quấy không thành thật thụ, tình yêu đầu, trước làm bạn tình sau yêu, công sủng thụ, HE Nguồn Raw: Kho tàng đam mỹ - Fanfic Bản Dịch: QT |...