7. Mệt mỏi

156 19 1
                                    

Bố mẹ đã cãi nhau được mấy tiếng đồng hồ rồi.

Jennie ngáp một cái dài, kéo con gấu bông của em vào sát hơn và hơi dịch sang một chút để có được chỗ nằm thoải mái nhất trong xe. Vài phút trôi qua. Em bắt đầu cảm thấy lạnh; mẹ đã để cửa mở khi ra ngoài và xui xẻo làm sao, đó lại là một đêm không được ấm áp gì cho cam. Em đã cố gắng hết sức để lờ đi những tiếng cãi cọ càng lúc càng gay gắt hơn của hai người và tự choàng hai tay quanh thân mình để giữ ấm cho cơ thể. Nhưng tất cả đều vô ích.

- Mẹ. - Jennie cất tiếng than khi tập tễnh trèo ra khỏi xe. Và khi hai người quay lại, tất cả những gì em nhìn thấy là sự đau khổ hiện rõ trên gương mặt của họ. Chưa bao giờ em chứng kiến một cái gì như thế cả. - Con chán quá.

Mẹ em thở dài.

- Không phải bây giờ, Jennie. Không phải.

- Bao giờ thì mình mới được đi tiếp?

- Khi mà bố con tìm được cách làm thế nào để cái xe này chạy được lại. - Sự chua cay trong lời nói của mẹ không lọt qua nổi sự chú ý của Jennie.

Em hơi co người lại khi thấy ánh mắt của bố lúc nhìn chằm chằm về phía mẹ. Đi du lịch đến Mỹ là ý tưởng của mẹ, nhưng đi bằng đường bộ trên một chiếc xe ô tô lại là ý của bố - người mà lúc nào cũng thích mê mấy thứ đồ của Muggle. Lúc đầu thì đúng là nghe có vẻ rất vui đấy (thực chất chỉ có mẹ nghĩ vậy thôi - Jennie cũng không chắc chắn lắm, có hơi lưỡng lự) nhưng em nhanh chóng nhận ra là việc ngồi hàng giờ đồng hồ trên một thứ đồ sắt nặng chình chịch và bé tẹo thật chán chết. Và, chưa đủ tệ hay sao, mà việc bố em thích đồ đạc của Muggle không đồng nghĩa với việc ông thực sự biết cách sử dụng hay thậm chí là ý thức được chuyện gì đã xảy ra với chúng.

Jennie ngáp dài trong lúc bố mẹ tiếp tục cuộc cãi vã. Sự chú ý của em bắt đầu chuyển hướng. Mẹ, với cái giọng đều đều chán ngắt đó, lúc nào cũng luôn miệng bảo rằng không bao giờ được đi lang thang, nhưng Jennie thực sự rất chán, và những cơn gió lạnh buốt thì đã sớm kéo em khỏi cơn buồn ngủ tự khi nào.

(Bây giờ, khi nhìn lại, đó quả là một quyết định chết người.)

Mình đang ở giữa một nơi nào đó chẳng hề nguy hiểm, Jennie bắt đầu biện hộ cho chính mình, và chắc chắn là mình sẽ quay lại trước khi bố mẹ kịp phát hiện (nếu họ có bao giờ phát hiện, vì dạo gần đây họ đã bị cuốn vào những cuộc tranh luận không dứt nhiều hơn bao giờ hết).

- Em thì lúc nào cũng săm soi để đổ đủ thứ tội lên người anh, kể cả những việc nhỏ nhất. - Giọng bố nhỏ dần đi trong lúc Jennie lê từng bước chân mệt nhọc, dò dẫm dưới ánh trăng sáng, với con gấu bông vẫn nằm yên vị trong tay, và dường như bị mê hoặc bởi những tiếng rì rào đầy quyến rũ của đám lá rải đầy hai bên đường.

Jennie lê bước chân đầy nặng nhọc vào phòng khách của căn Lều Hét, cố kìm nén cơn buồn nôn của mình. Cô vứt lăn lóc chiếc túi chứa vài phụ kiện lỉnh kỉnh sang một bên. Hai mắt đang mờ dần đi, và đầu óc cô quay như chong chóng. Jennie khó khăn vịn tay vào chiếc ghế đẩu, nghiến chặt hai hàm răng, và một khoảng tối đáng sợ bao trùm đôi mắt cô.

【ʀᴀᴠᴇɴᴄʟᴀᴡ】 → A LITTLE BIT SCANDALOUS. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ