062. Bộc bạch

9.2K 748 66
                                    

Thời điểm uy hiếp Lâm Tông, Thẩm Tiêu đều là bộ dáng cao cao tại thượng, giống như hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay, nhưng vừa lên xe, sắc mặt của hắn liền trầm xuống.

Lâm Tông tuy rằng chỉ là hạng tép riêu, cũng không có kỹ xảo gì, đơn giản chính là muốn đánh chiêu bài 'tình thân' sau đó lừa chút tiền.

Muốn thu thập tên này, hoàn toàn có thể đem việc giao lại cho Đỗ Huy hoặc là vệ sĩ bên kia xử lý.

Nhưng Thẩm Tiêu vẫn là sau khi hoả bạo, chính mình ra mặt đi thu thập Lâm Tông.

Trợ lý Đỗ khả năng sẽ cho rằng hắn chỉ là sốt ruột bảo vệ Thẩm Du, nhưng chính Thẩm Tiêu hiểu rõ, có trong nháy mắt, trong lòng hắn thật sự hoảng sợ.

Thẩm Tiêu một chút tự tin đều không có, hắn cũng chỉ là ở đó hư trương thanh thế mà thôi.

Hắn cũng không sợ Lâm Tông nhấc lên sóng gió, hắn lo lắng chính là, Thẩm Du sau khi biết chuyện này sẽ có phản ứng như thế nào.

Cô có thể muốn cùng những kẻ cùng chung huyết thống kia nhận lại nhau không?

Có thể hay không sẽ bị người khác mê hoặc, sau đó một lòng muốn rời bỏ hắn?

Tuy rằng Thẩm Tiêu không cho phép loại tình huống này xuất hiện, nhưng nếu như đâu?

Chỉ cần nghĩ như vậy, trong lòng Thẩm Tiêu liền rất táo bạo.

Những người đó nếu đã biến mất hai mươi năm, vậy vì cái gì không tiếp tục biến mất?

Liền trong lúc Thẩm Tiêu một thân lệ khí mà suy gẫm xem có cần thuê hắc đạo đến triệt hết đám người không thể hiểu được kia hay không, Thẩm Du đột nhiên gọi tới, kịp thời ngăn trở cảm xúc tiêu cực trong hắn  ngày càng lan rộng.

"Anh, tối nay có về nhà ăn cơm không?"

Đầu dây bên kia, âm thanh non nớt nhỏ nhẹ truyền đến, còn mang theo một chút ý cười.

Giống như một sợi lông chim, nhẹ nhàng nhẹ nhàng phe phẩy ở trong lòng hắn, nháy mắt xua đi một thân lệ khí.

Thẩm Tiêu hiện giờ rất muốn nhìn thấy Thẩm Du, sau đó đem người gắt gao ôm vào trong ngực.

"Chờ anh." Hắn nhẹ giọng nói.

***

Thẩm Du cúp điện thoại, mặt đỏ bừng bừng, cô thế nhưng bị hai chữ 'chờ anh' của Thẩm Tiêu làm cho mềm nhũn.

Chú Lý bưng chén canh xương hầm lên, thấy Thẩm Du đang ngồi vỗ vỗ mặt, liền rất là kỳ quái mà hỏi "Tiểu thư làm sao vậy? Mặt đỏ quá."

Thẩm Du chớp chớp mắt "Chắc là do máy sưởi."

"Phải không? Để chú chỉnh xuống thấp một chút?"

Thẩm Du vội vàng xua tay "Không cần không cần, ấm ấm như vậy khá tốt, anh cháu nói sắp về tới rồi."

"Vậy tiểu thư uống chén canh trước, bổ sung dinh dưỡng cho miệng vết thương mau lành."

Thẩm Du thật sự nghĩ không ra, canh xương hầm với vết thương ngoài da thì có liên hệ gì, nhưng vẫn nghe lời mà ngoan ngoãn uống hết.

[EDIT] Xuyên Thành Em Gái Vai Ác - Tuyết MặcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ