Chương 3 - Thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người

1.2K 154 13
                                    

Mấy tên thợ săn này đã chọc tức Thỏ rồi.

Tục ngữ nói thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người, cho nên nàng quyết định trả thù.

Vào một đêm trăng cao gió mát, nàng ẩn vào trong nhà hộ săn bắn, đánh cắp một quyển sách tên là "Tư liệu tập tranh nhiều kiểu bẩy rập tay đào hầm cừ khôi". Vừa mở ra nhìn, bên trong ghi chép chi tiết minh họa các loại bẩy tự chế.

Tốt xấu nàng khi còn bé đã sống 2 năm trong một hộ phú quý ở trấn nhỏ dưới chân núi, theo tiểu thư cùng nhau đọc sách, mưa dầm thấm đất học được không ít, xem như là một con thỏ hiểu biết chữ nghĩa, có tri thức. Rất nhanh, nàng liền lĩnh ngộ tinh túy ảo diệu trong đó, đồng thời thiết kế ra rất nhiều kiểu bẩy tàn độc, xấu hổ.

Sau khi bố trí ổn thỏa, nàng thức khuya dậy sớm, đi sớm về muộn, ở trong rừng đào được một cái hố.

Trong thời gian đó, trong núi rừng bắt đầu không ngừng có tiếng rên la thê lương truyền tới, kinh động đến chim và thú dữ chạy tán loạn. Sau đó liền hoàn toàn thanh tịnh. Người đi săn rất lâu cũng không lại xuất hiện nữa.

Nhưng ít thợ săn đi, ngày ngược lại tựa hồ có chút buồn chán, "cống phẩm" đặt trong bẫy cũng ít hơn. Hôm nay Thỏ ra ngoài chỉ tìm được mấy củ khoai lang trở về.

Động phủ của các nàng ở trên một tường đá cao. Bên trong thời tiết sáng sủa, mây mù thong thả thổi qua trước động, lão tùng xanh biếc cao lớn hai bên cửa động cũng nhẹ lay động theo gió, đem thời gian an bình thong thả trôi qua.

"Báo Kiều, ngươi muốn ăn một chút không?" Thỏ gặm khoai bên miệng, mơ hồ không rõ nói. Gần đây rất kỳ quái, trong bẫy của thợ săn đều thống nhất không đặt cà rốt nữa, đổi thành khoai lang, chẳng lẽ muốn bắt heo rừng sao?

Báo tuyết lạnh lùng liếc nàng: "Đã nói không được phép kêu ta Báo Kiều"

"Nhưng mà ngươi đều sắp hóa thành người rồi, dù sao cũng phải có một cái tên nhân loại. Ý nghĩa của kiều là cô gái xinh đẹp, tốt bụng. Trong thôn dưới núi có rất nhiều cô nương danh tự có chữ kiều, ta còn nghe nói có Đại tiểu thư nhà quan cũng tên là Lôi Kiều Kiều"

Báo tuyết thấy nàng lải nhải, cũng không phản bác, chỉ nhắm mắt tĩnh tọa.

Thỏ cho là nàng ngầm đồng ý, tất nhiên rất hài lòng. Nhưng nàng không có nói ra, kiều cũng có nghĩa là ngạo kiều.

"Thật sự không ăn một chút sao? Rất ngon nha" chỉ còn lại một củ khoai lang, nàng lại hỏi.

"Không ăn" Báo tuyết vẫn lạnh lùng trả lời.

"Ăn một chút đi" Thỏ dùng móng vuốt nhỏ đâm đâm bộ lông trắng sáng mềm mịn này.

Báo tuyết liếc mắt nhìn nàng, không biết vì sao liền nghĩ đến cảm giác ngày đó nàng đem người nàng ngậm trong miệng, trong lòng hơi khác thường.

Có chút mềm mại, thơm thơm, vị cũng không tệ lắm... ma xui quỷ khiến, nàng thế nhưng cúi xuống, ở trên mặt Thỏ liếm một cái.

Bên trong sơn động một mảnh tĩnh mịch.

"Ngươi ngươi ngươi..." Thỏ phản ứng lại, tức khắc giống như cái đuối bị bỏng, đầu lưỡi cũng thắt lại "Ngươi" nửa ngày cũng không nói ra một câu hoàn chỉnh.

[BHTT CĐ][EDIT] Thỏ muốn ăn thịt Tiểu Báo - Phong Nguyệt BạcWhere stories live. Discover now