xxi

2.6K 162 11
                                    

~tàn nhẫn nhất là yêu nhau mà không thuộc về nhau~

____________

j

ungkook ở lại đây đã được hai ngày và mọi chuyện thì vẫn dừng tại đó. giữa hai người không tiển triển bao nhiêu khi mà lisa đối với mọi thứ quan tâm từ anh đều tỏ ra bình thường. thật chất cô từng suy nghĩ về việc bỏ qua hết mọi chuyện, quên hết đi và làm lại từ đầu cùng với anh nhưng đã có rất nhiều thứ kéo cô lại, khiến cô lung lay.

lisa nhìn vào khoảng trời đen trước mặt rồi ngẫm nghĩ lại nhiều điều. đã có quá nhiều chuyện xảy ra mà cô chưa từng nghĩ là nó sẽ xuất hiện trong đời mình, giờ nhớ lại cảm thấy tất cả đều cứ như là một giấc mơ. một giấc mơ hoang đường về một kẻ cứ mãi vọng tưởng về thứ tình cảm ở tít trên cao không tài nào với tới. cô cứ ngồi như vậy mặc cho gió lạnh lùa qua cơ thể mình rồi bỗng một chiếc áo khoác được trùm lên đôi vai cô, lisa xoay người nhìn thân ảnh từ từ ngồi xuống bên cạnh.

"ngoài trời lạnh lắm, mặc thêm áo khoác vào"

jungkook nhẹ nhàng nói, lần này lisa không từ chối nữa, cô chỉ lẳng lặng nhận lấy chiếc áo rồi rúc sâu vào nó. vẫn là thứ mùi hương quen thuộc của loại nước xả vải mà ngày trước cô hay dùng. ở đây lâu rồi cô chưa từng dùng lại suýt chút nữa thì quên.

"bao giờ thì anh về?"

"anh sẽ về cùng em" vẫn là một đáp án như vậy.

"em không về, cùng anh lại càng không thể"

giọng cô kiên quyết, dường như gió đêm khiến cô trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. giữa hai người vẫn cần nên dứt khoác một lần cuối để cuộc chơi trốn tìm này sẽ chấm dứt mãi mãi. cô không còn kiên nhẫn nữa cũng không thể cùng anh dây dưa cả đời, yêu hay không yêu đâu còn quan trọng khi mà cô đã chẳng còn bận tâm đến, quảng thời gian còn lại cô muốn dành để làm những việc khác có ý nghĩa hơn.

"ở đây rất nguy hiểm... "

lisa chặn lời anh

"lúc nào anh cũng vậy, luôn luôn không thể hiểu được em. tại sao anh không hỏi lí do em lại chọn công việc này mà khăng khăng bắt em từ bỏ? là vì em thích, là em muốn làm, là em không ngại nguy hiểm anh có hiểu không?"

"tình yêu của anh rất ích kỉ jungkook, anh luôn đặt bản thân anh lên trước cả. vì anh tổn thương, vì anh không muốn thừa nhận mình thay đổi mà anh đối với em như thế nào? rồi cũng chính anh sợ cô đơn, không chấp nhận được em rời đi mà kéo em về trong khi vẫn còn chưa biết rằng mình có yêu em không. rồi cũng là anh hết lần này đến lần khác làm em lo sợ, khiến em không còn niềm tin vào anh nữa. vậy thì bây giờ anh lấy tư cách gì để giữ em lại? yêu em? anh đừng ỷ y vào tình cảm em giành cho anh luôn luôn không thay đổi"

cô nói một hơi, lời nói cứ như được soạn sẵn ra từ trước, học thuộc lòng rồi trả bài. nhưng thật chất đó chỉ là những dòng suy nghĩ tồn tại từ rất lâu trong đầu cô. cô không biết jungkook có nhận ra được không vì dường như anh luôn cảm thấy mọi chuyện xảy ra thật bình thường, cô giận dỗi, anh xin lỗi tất cả sẽ trở lại như ban đầu. thế nhưng những tổn thương cô đã chịu không có cách nào có thể xóa sạch mà không chừa lại dấu vết.

kooklice | the endNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ