12~ Tatsuhiko

1.8K 96 21
                                    

tôi vã lắm rồi, không tưởng tượng nữa :>>>>>

Request của bạn: AkiHimitsu7

nghe bài trên kia đi, hay lắm!!!!

Truyên này sẽ diễn ra vào những năm 1870 - 1930 và chap này sẽ mang tính chất 'hơi' kinh dị. Không biết mấy bác cạp được nổi không :>>>>>

============

Những năm vào thế kỉ thứ 19, đó chính là kỉ nguyên của thời kì trẻ em bị đem đi lao động nhiều nhất. Hơn 1.75 triệu trẻ em từ bất kì độ tuổi nào, phần lớn dưới 16 tuổi được đưa đi làm lao động tại các xưởng đóng gói sữa, nhà máy thổi thủy tinh, đóng gói các hộp cá hồi thậm chí tại các mỏ than. Và chuyện này đã xuất hiện trên báo nhiều đến nỗi không thể đếm trên đầu ngón tay nhưng chưa hề có một ai muốn đánh dấu chấm dứt cho thị trạng này.

Ngày 12 tháng 5 năm 1872, một trường tiểu học ở Texas đã mở ra một cuộc tham quan một nhà máy sợi ở phía Tây. Chuyến đi đã được nhà trường thông báo trước với nhà máy đó lẫn các học sinh ở một lớp được cho là chứa toàn những công tử bột và các công chúa.

Họ được đưa đi bằng các phương tiện đắt đỏ. Đến nơi còn được chủ nhà máy ưu ái đi ra trước cổng chào đón và đưa đi khắp nơi. Mọi thứ sẽ đúng với kế hoạch nếu mà Shibusawa không tách khỏi hàng. Cậu ấm này đã vô tình lạc đến một nhà kho cũ kĩ được đặt rất xa xưởng làm việc. Với tính tò mò vốn có, cậu đã tự ý mở cửa đi vào, bắt gặp bên trong là một đứa bé 4 tuổi, tay đang rĩ máu, ăn mặc mỗi một chiếc váy xanh, lấm bẩn gần hết. Loay oay một hồi mới đi vào trong được, cậu đưa mắt cố tìm cô bé đã bỏ chạy kia. Bên trong thật sự rất tăm tối, và có rất nhiều thứ được chất tại đây, nào là các lõi đựng chỉ có kích thước nhỏ cho đến những chiếc máy dệt, chiếm hết không gian tại đây. Trần nhà bám đầy bụi và mạng nhện, tiến vào sâu hơn, một đàn chuột chạy qua ngay trước mặt cậu, tiếng 'chít chít' vang inh ỏi quanh tai cậu. Cậu cứ thế tiến đến cho đến khi cậu bắt gặp lại màu váy xanh quen thuộc kia. Cô bé run rẩy nhìn cậu, mắt ươm ướm nước mắt, cố kêu gào sự giúp đỡ. Shibusawa tiến lại gần, tay đưa ra như muốn bắt lấy bàn tay nhỏ bé kia. Chỉ cho đến khi một cô gái mặc toàn thân váy màu trắng sữa xuất hiện và gạc tay cậu ra. Hét lớn:

"ĐỪNG CHẠM VÀO MARIE!"

Rồi cô gái trạc tuổi cậu ôm bé gái váy xanh kia vào lòng. Tay xoa xoa lưng bé, miệng lẩm bẩm bài hát ru cố xoa dịu cơn sợ hãi kia bay đi. Còn bé váy xanh thì tay bấu víu không rời chiếc váy màu hoa sữa. Lẩm bẩm cái tên 't/b' riết. Rồi đứa con gái tên t/b kia liết mắt nhìn cậu, cô nói với chức giọng đe dọa:
"Ngươi gì ở đây? Sao không đi cùng với bọn nhà giàu kia?"
Shibusawa đáp:
"Tôi bị lạc"
"Tại sao không quay lại với tụi kia"
"Tôi bị lạc"
"Lạc là cứ đi ngược lại hướng mình đi là được"
"Ồ, tôi không hề nghĩ nó sẽ hoạt động khi bạn hoàn toàn mất phương hướng" Rồi cậu đưa mắt thăm dò những gì bạn đang mặc trên người. Cậu nói tiếp: "Ngươi làm việc tại đây?"
"Ừ thì sao"
"Bố mẹ ngươi đâu? Sao bỏ ngươi làm việc tại đây"

Nghe vậy bạn mỉm cười đến tận mang tai đáp lại:

"Bán ta vào đây, việc này lũ công tử bột tụi bây sao hiểu được"

《Bungo Stray Dog X Reader》Tình yêu bình dịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ