Seokjin thả người cái phịch xuống ghế. Anh biết rằng anh đã tự nhủ sẽ không bao giờ quay lại, song, lại chẳng thể ngăn nổi chính mình bốc đồng tấp vào trạm xăng và giờ thì anh đang ngồi trong xe, chờ đợi cậu nhân viên tóc vàng bước ra để anh có thể âm thầm theo dõi cậu ta.
Ôi chà, thảm hại thật đấy. Seokjin thở dài và trượt xuống thấp hơn trên ghế, quá chìm đắm vào suy tư để nhận ra một trong số những người nhân viên đã đứng bên cửa sổ xe từ bao giờ.
"Diesel, cao cấp hay thường?" Một giọng chán chường cất tiếng hỏi.
Seokjin chớp mắt, đó không phải giọng tóc vàng. Anh quay đầu để nhìn về phía chủ nhân câu nói. Đứng bên cạnh cây xăng là một cậu trai tóc đen thấp bé với biểu cảm khó ở.
"Phải, Namjoon có một ca làm khác ngày hôm nay, tôi cũng ghét nó nhiều như anh vậy. Giờ thì, diesel, cao cấp hay thường?" Cậu trai hỏi. Một cái nhìn thoáng qua bảng tên cho thấy tên cậu là Yoongi.
"Namjoon …?" Seokjin bối rối lặp lại. Anh lục tìm trong ký ức nhưng không thể nghĩ đến bất kỳ người nào anh quen với cái tên 'Namjoon'.
Yoongi đảo tròn mắt và lầm bầm dưới hơi thở về cửa hàng đồ nướng Hàn Quốc tại LA.
"Thằng nhõi vẫn thường đổ xăng cho anh, như là, năm mươi lần một ngày mà rõ ràng anh đến chỉ để nói chuyện." Yoongi đính chính. "Anh đã đến đây được bao lâu rồi? Hai tháng-"
"Ba." Seokjin sửa lại trước khi có thể tự ngăn bản thân. Anh xấu hổ đỏ mặt khi Yoongi nhìn anh với một ánh mắt biểu lộ chính xác cậu trai thấp hơn thấy anh ngớ ngẩn tới mức nào.
"Phải rồi, ba tháng trời." Yoongi lặp lại. "Và anh vẫn không biết tên cậu ta? Cậu ta có bảng tên mà."
"Tôi chưa bao giờ nhìn được nó." Seokjin lầm bầm yếu ớt. Giờ khi Yoongi nhắc đến, sự thực rằng anh thậm chí còn chẳng biết tên cậu trai thật thảm hại.
"Vâng, vâng, hẳn là vậy rồi." Yoongi đảo tròn mắt. "Tôi sẽ đổ cho anh loại thường và nếu xe của anh phát điên thì tôi sẽ nói rằng đó là lỗi của anh." Cậu trai thấp hơn bổ sung trong khi kéo tay bơm loại thường ra khỏi cây xăng.
"Đây không phải xe tôi, xe của bạn tôi, và nó chạy bằng loại cao cấp." Seokjin vội vã đáp lại, vươn tay ra khỏi cửa kính xe như để chặn đứng Yoongi.
Yoongi nhíu mày và bắn cho người lớn tuổi hơn một cái nhìn đầy phán xét. "Tại sao anh lại đi đổ xăng cho xe của bạn?"
"Ờ, bởi vì cậu ấy bảo tôi làm thế?" Seokjin nói dối, đánh mắt về phía bên phải với hy vọng rằng đây là một cách hành xử thuyết phục.
"Cậu ấy bảo anh làm thế?" Yoongi chậm rãi lặp lại.
Vậy là không đủ thuyết phục rồi.
"Cậu ta có bảo là anh nói toàn mấy thứ nhảm c** không?" Cậu trai thấp hơn hỏi, đặt tay bơm về lại chỗ cũ.
"Không?" Seokjin đáp lại, bối rối trước câu hỏi bất chợt.
"Hài hước thật đấy, vì anh chính xác là như vậy." Yoongi nhún vai. "Tôi chỉ đoán thôi, cứ thoải mái sửa lại nếu tôi có nói sai nhé. Cơ mà tôi nghĩ anh lấy xe của bạn đi đến trạm xăng này không phải bởi vì cậu ta bảo thế, mà bởi vì anh phát cuồng với đồng nghiệp của tôi."
BẠN ĐANG ĐỌC
Vtrans | NamJin | Looking At The Cars That Drive By
Fanfiction"Seokjin đổ đứ đừ chàng nhân viên tóc vàng làm việc tại trạm xăng cách cửa hàng hoa của anh không xa." Author: thelightintheattic Translator: jismahim Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả và chỉ được đăng tải duy nhất tại wattpad. Mong các cậu đừn...