Cái này là hàng Oc x Char, ai không thích thì click back trước nhé.
Vốn triển cái này rồi cơ mà lại xoá đi vì hổng nhiều plot quá, cũng đăng lên Face rồi, bao giờ lên tay chắc tớ sẽ viết tiếp ^_^
——
Bệnh nhân phòng đối diện của tôi là một cậu bé trạc tuổi tôi.
Theo như những gì tôi nghe ngóng được từ những người lớn, cậu ấy mắc bệnh và không được phép tham gia vào các khoá vật lí trị liệu nâng cao. Cũng vì thế mà cậu ấy bị cấm vận động mạnh.
Ý tôi muốn nói ở đây là, Amemiya Taiyou thích chơi bóng đá.
Dù bị cấm, nhưng cậu ta vẫn năm lần bảy lượt chuồn ra ngoài với quả bóng trên tay, để rồi mười phút sau khi bị bắt lại, Amemiya vẫn cứ trốn tiếp.
Đam mê của cậu ấy, vừa làm tôi thấy ngốc nghếch, vừa làm tôi thấy ngưỡng mộ. Sao người ta có thể cuồng cái trái bóng vô tri đấy thế nhỉ?
Tôi rất muốn hỏi cậu ấy về việc đó, vì tôi cũng mắc căn bệnh y hệt cậu ấy, nhưng tôi muốn là một đứa trẻ ngoan, nên tôi sẽ không trốn ra ngoài chơi hay làm những gì trái lời người lớn.
Và thế là...
Trong một hôm nọ, Amemiya lại lén lút mở cửa phòng như một tên trộm, với quả bóng tròn trên tay và ánh mắt dáo dác nhìn xung quanh đề phòng xem có người lớn nào quanh đây không.
Tôi ấy hả? Chỉ là ngó qua khung cửa phòng mình xem lần này cậu ấy trốn thế nào, như mọi khi.
"Cộp, cộp"
Đúng lúc đó, có tiếng người bước đến.
Và Amemiya thì hoảng tới nỗi không sao mở cửa phòng mình ra được.
"Cạch!"
- Vì thế nên chúng ta hãy thử sử dụng phương pháp này...
Tiếng bàn bạc của hai người đàn ông mặc áo blouse trắng bước qua phòng tôi, rồi nhỏ dần, nhỏ dần, cho tới khi nó khuất hẳn nơi hành lang và hoàn toàn biến mất.
- Cậu không sao chứ?
Tôi đưa mắt về phía người đang ngơ ngác nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu.
- Thấy tớ giúp mà không thèm cảm ơn à? Người đâu bất lịch sự thế.
- À... ờm... Cảm ơn cậu đã giúp tớ!
Nhìn cái vẻ cà cuống của cậu ta vui ra phết đấy chứ.
- T-Tớ là Amemiya Taiyou, 5 tuổi, còn cậu?
- Tớ là Aoki Amaterasu, cũng 5 tuổi.
Tôi ngồi xụp xuống giống Amemiya, lấy ngón trỏ chỉ vào quả bóng, hỏi:
- Nè, cái này có ma thuật gì mà sao cậu đắm đuối nó thế?
Cậu ấy ngây người ra một chút, rồi cười phá lên, làm tôi bực mình. Người đâu mà vô duyên thế chứ?!
- Cậu cười cái gì chứ?!
- Không có gì, chỉ là... bóng không có ma thuật đâu, tớ chỉ rất thích bóng đá thôi!
![](https://img.wattpad.com/cover/193158636-288-k826287.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(IE) Random Oneshots
FanfictionSở thích của tớ là Random Oneshot và Random Couple, cái gì mình thích thì mình quẩy~ Mục đích cái fic này tạo ra để chất những Oneshot vừa ngắn vừa xàm của tớ về các cặp tớ thích trong tất cả các series của Inazuma Eleven. Lưu ý ở đấy là "vừa ngắn...