Beta: Miêu Nhi
Edit: Dương
___________
Hai người cũng không ngờ ở chỗ của Minh Phượng đại sư lại đang có khách, nhất thời có chút do dự không biết nên ở lại hay không.
Nhưng khi vị thiếu niên kia quay đầu lại nhìn, hai mẹ con lại đồng thời sửng sốt.
Hắn ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, khuôn mặt cực kì tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt sắc bén, da thịt trắng noãn như ngọc. Mũi thẳng, môi mỏng hơi hồng, khóe môi hơi giương lên, mang đến cảm giác giống như một vị công tử ôn nhã khiêm nhường, khiến người khác thấy dễ gần, ôn hòa. Trên người mặc một bộ áo gấm bằng lụa màu xanh ngọc dệt chìm những hoa văn hình đám mây màu tía, trên eo là đai lưng bằng vải lụa cùng màu sắc, hai bên trái phải treo hai ngọc bội trân quý trắng tinh.
Thêm vào khí chất của hắn, giống như miếng ngọc bội trắng tinh không tì vết kia, hoàn mỹ, tốt đẹp.
Cực kỳ hoàn mỹ.
Đây là lần đầu tiên Khúc Liễm nhìn thấy một thiếu niên xuất sắc như thế, không chỉ có dung mạo, mà còn cả khí chất cao quý.
Quý thị cũng ngơ ngẩn, nàng không ngờ tới ở chỗ của Minh Phương đại sư sẽ có khách, hơn nữa còn là một vị công tử tuổi trẻ xuất sắc như vậy, không nói trang phục, cho dù ăn mặc tầm thường cỡ nào cũng khó che lấp đi khí chất hoa nhã kia, chắc hẳn không phải là người có xuất thân bình thường.
Minh Phương đại sư đạo hạnh tinh thâm, đức cao vọng trọng, từng nghe nói Thái Hậu trong cung nhiều lần triệu kiến ông ấy vào giảng kinh, nhưng đều bị ông ấy lấy lí do đi du ngoạn mà uyển chuyển từ chối, hơn nữa cũng có rất nhiều người đến, kể cả vương tôn quý tộc, trọng thần triều đình. Cho nên, thiếu niên này tất nhiên là rất có địa vị.
Quý thị tự nhiên có chút do dự, nhưng khi nghĩ đến Khúc Thấm, thì lập tức kiên định lại.
Hôm nay cho dù như thế nào, nàng nhất định phải cầu Minh Phương đại sư vẽ một tấm bùa bình an đem về.
Thiếu niên kia thấy hai người được một chú tiểu dẫn tới, vẫn chưa đứng dậy, nhưng lễ phép nhìn các nàng gật đầu chào hỏi, khóe môi khẽ nhếch một chút, tươi cười ấm áp ôn nhã, mang cảm giác giống như cảnh xuân giữa tháng ba tươi đẹp ôn hòa, tạo nên một khung cảnh tuyệt mĩ, rực rỡ.
"A di đà phật." Minh Phương hào phóng niệm phật hiệu, nhìn Quý thị nói: "Thí chủ tới, mời ngồi."
Khúc Liễm ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy được một người đầu trọc nhưng dung mạo bất phàm, cực kì tuấn mỹ.
Mặc dù nàng cùng mẫu thân đã tới Tế Minh Tự khá nhiều lần, cũng gặp Minh Phương đại sư không ít lần, nhưng mỗi lần nhìn đến phần đầu nhẵn bóng như vậy, đều cảm thấy có chút đáng tiếc.
Nghe nói Minh Phương đại sư được nhiều người kính trọng như bây giờ cũng đã từ hai mươi năm trước, nhưng ông ấy lại đem đến cảm giác đây chính là một thanh niên thành thục ổn trọng, thoạt nhìn không vượt quá ba mươi tuổi. Thế nhưng nếu nhìn thẳng vào ông ấy, sẽ từ ánh mắt ấy cảm nhận được sự thông tuệ cùng tang thương mà năm tháng để lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cổ đại - Edit] Thê Điều Lệnh - Vụ Thỉ Dực
RomanceTên gốc: Thê Điều Lệnh. Tác giả: Vụ Thỉ Dực. Convert: Wikidich. Edit: Bạch Điệp Gia Trang. Số chương: 227 chương - Hoàn. Tình trạng edit: Đang bò . . . Văn án: Sau khi phát hiện vị hôn phu của mình có hai nhân cách lại còn mắc bệnh thần kinh, Khúc...