Rose nhốt mình trong phòng, suy nghĩ rồi quyết định gọi điện cho Jungkook.
Sau tiếng Tút dài truyền đến một giọng nói ấm áp. Cô đột nhiên không muốn nói nữa, chỉ cần được nghe giọng anh thôi.
" Sao vậy nè? Nhớ anh sao? " - Jungkook rất vui vẻ.
" Ờ, đúng là rất nhớ anh. Anh đang làm gì? " - Rose kìm nén.
" Tất nhiên là đang nhớ em rồi. " - Jungkook.
" Dẻo miệng. " - Nụ cười của Rose thật khó coi.
" Mai anh rảnh, tụi mình gặp nhau đi. Sắp kỉ niệm 4 tháng quen nhau rồi á" - Jungkook hạnh phúc, anh chuẩn bị quà cho Rose từ lâu rồi. Cũng chỉ mong tới ngày này.
" Cũng được. Chúng ta phải đi ăn mừng chứ ha. " - Rose.
" Vậy quyết định vậy nha. Anh phải đi rồi. Anh sẽ gọi lại sau. " - Jungkook.
" Được. Anh đi đi. "- Tắt máy, cô ôm mặt khóc nức nở. Quà kỉ niệm của cô bỗng chốc biến thành quà chia tay.___________
Sáng sớm cô đi đến YG.
Cô đi thẳng lên phòng chủ tịch. Gõ vài tiếng.
Cốc... Cốc... Cốc.
" Vào đi. " - Giọng nói nghiêm nghị của bố Yang vang lên.
" Chào buổi sáng bố. " - Rose tỏ vẻ tự nhiên hết mức.
" Là Rose sao? Mau vào đi. " - Ông lập tức rời cái ghế đang ngồi tiến lại bàn trà.
" Sao hôm nay lại nhàn rỗi tới đây thăm ta? " - Bố Yang.
" Con chỉ đến một chút.... muốn nhờ bố chuyện này. " - Rose ngập ngừng.
" Con khóc sao? Là Jungkook khiến con như vậy? " - Bố Yang tinh ý.
" Ngược lại mới đúng. Là con làm liên lụy tới Jungkook. Nhân dịp này con muốn chia tay Jungkook. " - Cô nói mà tim cô đau như cắt.
" Con vừa nói gì? Con tưởng chuyện tình cảm là để đùa giỡn sao? Lí do. " - Bố Yang.
" Con không còn yêu anh ấy nữa. Con muốn tập trung cho sự nghiệp, chống đỡ YG ngày càng vững mạnh. Mong bố giúp con. " - Bộ dạng cô bây giờ thật thảm. Mắt thì sưng húp, mũi thì đỏ, trên mặt còn vài vệt nước mắt.
" Con đã nói với Jungkook? " - Bố Yang.
" Giờ con đi nói với anh ấy. " - Rose.
" Nếu con đã lựa chọn như vậy thì phải làm được. " - Bố Yang.
" Vậy con xin phép đi trước. " - Nói rồi Rose rời khỏi đi tới nơi hẹn với Jungkook.
Chỉ còn bố Yang ở lại đâm chiêu suy nghĩ: ( Không thể vì lí do đấy mà Rose lại chia tay Jungkook. Chuyện này thật lạ.)__________
Jungkook đã đến chỗ hẹn từ lâu. Tay cầm hai ly trà sữa và một cây kẹo bông gòn. Nhìn rất giống với kiểu bạn trai mà nhiều người mơ tưởng đến. Phía xa kia cuối cùng cũng xuất hiện bóng dáng của người con gái anh đợi. Hôm nay cô thật đẹp. Cô mặc một cái váy màu trắng toát, tôn lên màu da sáng của cô, vừa nhã nhặn, thanh tao lại lịch sự.
( Cô ấy rất trân trọng ngày nay hay sao?) - Nói rồi Jungkook mỉm cười nhẹ.
Hôm này anh cũng thật đẹp trai. Như cô đã nói: Con trai mặc sơ mi trắng với quần tây là đẹp nhất. Và giờ đây Jungkook hiển nhiên là người đẹp nhất trên đời. Xem ra anh rất coi trọng lần hẹn này.
" Em tới rồi. " - Jungkook đưa cho Rose một ly trà sữa.
" Ừa. Anh tới lâu chưa? " - Rose lo lắng rằng anh đợi mình lâu.
" Anh vừa mới tới. " - Nhưng thật chất anh đã đến lâu rồi.
" Vậy tốt quá. Mình đi chơi đi. " - Rose muốn được đi chơi hạnh phúc với Jungkook thế này, một ngày nữa thôi. Hết ngày cô sẽ ngay lập tức trả cuộc sống của Jungkook về quỹ đạo." Tới khu vui chơi không đi chơi thì định để em ở đây trưng bày sao? " - Jungkook chọc cô.
" Anh đáng ghét. " - Rose đánh vào người Jungkook, rất nhẹ, rất nhẹ. Tuy rất nhẹ nhưng hầu như lại lấy hết sức lực của cô.
" Được thôi. Chúng ta đi chơi thôi. " - Jungkook nắm tay Rose thật chặt.
Cô hạnh phúc cũng nắm chặt lấy tay Jungkook như trẻ sợ lạc.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình yêu không lối thoát. (Kookrosé)
Short StoryLần đầu viết truyện có gì sai sót mong mọi người bỏ qua. Xin mọi người đừng ném đá tội em