05. phức tạp

6.1K 613 15
                                    

Vương Nhất Bác kiểm tra xong hợp đồng cuối cùng thì quăng sang góc bàn, xoa hai bên thái dương.

Tốt nghiệp đại học chưa bao lâu đã công việc ngập đầu. Nếu không phải lo bố tuổi cao sức yếu, cậu cũng không cần phải tự làm khổ mình.

Cốc cốc!

Mặc dù cửa phòng đang mở, Vu Bân vẫn theo lễ gõ vài cái, thức tỉnh vị tổng giám đốc đang ôm đầu vì chồng tài liệu.

"Tổng giám đốc, anh có tiện xem thứ này không?"

Vu Bân đặt một tệp hồ sơ xuống bàn, cậu liếc mắt nhìn đến, thấy rõ dòng chữ in bên ngoài.

Hồ sơ bệnh án
Bệnh nhân: Vương Kỳ Nam

"Bác sĩ Trương có nói, trong vòng ba ngày hãy nhập viện, đục thủy tinh thể thì phẫu thuật càng sớm càng tốt."

"Hủy lịch trình trong ba ngày tới, những chuyện còn lại giao cho phòng nhân sự giải quyết. Có chuyện gì báo với tôi."

Ngay sau hôm đó, chủ tịch Vương được đưa đến bệnh viện, trong lúc đang nghỉ ngơi trong phòng bệnh, bác sĩ Trương cùng Tiêu Chiến bước vào.

Vu Bân và chủ tịch Vương ngạc nhiên khi nhìn thấy anh. Nhất Bác không nói gì, chỉ im lặng đứng bên cạnh bố.

"Tiêu Chiến, là cháu sao? Đã lâu rồi mới gặp lại cháu."

"Vâng, cháu chào bác."

Bốn năm trước lúc cả hai vẫn còn rất thân thiết, bố Vương đã vài lần gặp Tiêu Chiến. Không nghĩ rằng sau một thời gian dài gặp lại, cậu nhóc đó vẫn ưu tú như xưa.

Nhưng ông không biết con trai ông và cậu trai ưu tú kia từng có một đoạn tình cảm.

"Nhất Bác, là sư huynh lúc con học cao trung, có nhớ không?"

"Vâng." Nhất Bác qua loa đáp, ánh mắt vẫn không nhìn anh lấy một cái.

Mà Tiêu Chiến, sớm cũng không còn chăm chú nhìn cậu.

"Tiêu Chiến và tôi sẽ phụ trách ca phẫu thuật của ông. Có vấn đề gì, cậu ấy sẽ giúp ông."

Bác sĩ Trương nói xong, thì dặn dò Tiêu Chiến chuẩn bị phòng phẫu thuật. Anh cúi đầu chào hai lão tiền bối rồi rời khỏi phòng bệnh.

Vừa ra ngoài, anh liền thở hắt một hơi. Mỗi lần gặp Vương Nhất Bác đều phải cố gắng giấu đi xúc cảm phức tạp trong lòng.

Cứ như vậy, có khi sẽ đau tim chết mất.

Ca phẫu thuật kéo dài khoảng nửa tiếng. Vương Nhất Bác túc trực bên ngoài phòng chờ. Chỉ đợi khoảnh khắc ánh đèn trước phòng phụt tắt.

Bác sĩ Trương vừa bước ra đã bị cậu túm lấy, ông tháo khẩu trang xuống, mỉm cười đáp.

"Tỉ lệ phẫu thuật thủy tinh thể của tôi là 90℅ thành công đấy. Cậu yên tâm, ông ấy rất tốt. Khoảng 10 phút thì cậu có thể đến phòng bệnh thăm ông ấy."

Bác sĩ Trương cùng vài phụ tá đẩy bệnh nhân ra khỏi phòng phẫu thuật, đi về phía phòng bệnh.

Tiêu Chiến ra ngoài cuối cùng, thấy cậu vẫn đang đứng ở đó. Liền đến gần, đưa cậu một tờ giấy.

bác quân nhất tiêu - quy khứ lai hề [hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ