Part 7

888 109 2
                                    

Để tránh gây sự chú ý của quá nhiều cặp mắt tò mò, thay vì ngọt ngào bước vào phòng Taehyung cùng khay đồ ăn hấp dẫn, Seokjin lại chọn cái cách khá kỳ lạ - dùng chân gõ cộp cộp vào cửa phòng.

"Yo hyung" - Hoseok mở cửa, gãi đầu bối rối - "Có chuyện gì t--"

"Anh sẽ xử lý chú sau" - Anh tối sầm mặt - "Giờ thì ra ngoài"

"Hả?"

"Chú ra ngoài mau! Jimin nữa, có ở trong này không?" - Anh nhoài người nhìn sau vai Hoseok, phát hiện em ấy ngồi ngay sau lưng Taehyung

"Chú cũng ra ngoài!"

"Urgh" - Jimin cố chấp phụng phịu - "Không có chuyện đó đâu"

"Hả? Đáng lý ra em nên trả lời là 'có' chứ" - Anh nhíu mày thốt lên

"Không đâu" - Jimin mạnh mẽ khẳng định, lại còn đưa tay che miệng Taehyung, không cho cậu bạn thân có cơ hội xen vào màn 'đấu đá'. 

Seokjin thắc mắc vô cùng, không hiểu vì cớ gì mà Jimin lại cứ bướng bỉnh như vậy

"Phải là có" - Anh khăng khăng, sau đó nghiến chặt răng để đưa khay đồ ăn lên thật cao. Có thể thấy, khay đồ ăn khá nặng đấy, tay anh run run thế kia cơ mà - "Có thấy anh đang mang gì đây không? Đây là một buổi hẹn hò. Vậy nên... làm ơn ra ngoài hết!"

"Hả?" - Hoseok mở to mắt ngạc nhiên

"Hả?" - Jimin mở to mắt ngạc nhiên

"Hả?" - Và cả Taehyung cũng không phải là ngoại lệ

"Không đứa nào chịu nghe anh sao?" - Anh trở nên cáu kỉnh - "Đây là hẹn hò đó... vì vậy ra ngoài mau lên!"

Jimin bối rối, bỏ tay ra khỏi miệng Taehyung để có thể trao đổi vài thứ với cậu bạn. Sau đó, họ say sưa trò chuyện, trao đổi với nhau những cái nhướng mày hay đôi ba lời nói nửa vời.

Thấy thế, Hoseok khó chịu nhìn sang phía Seokjin, cái đám bạn tâm giao này, nói gì thế không biết, làm người ta tò mò muốn chết đây nè.

Seokjin khó hiểu nhún vai và tiếp tục chờ đợi, dồn lực đứng từ chân này lại chuyển sang chân khác.

"Mấy đứa à, ý định của anh nó chỉ thuần túy như thế thôi" - Anh gọi với, thiệt chứ hai cái đứa này nói gì lâu quá, làm mình mất hết cả kiên nhẫn

Bằng cách nào đó, điều này lại có hiệu quả. Jimin - đứa nhỏ vẫn còn đang trong trạng thái cau mày, đã quyết định gật đầu. Hoseok thở phào nhẹ nhõm và cả hai cũng bắt đầu rời đi.

Khởi đầu có vẻ thuận lợi đấy, ngoại trừ việc Kim Taehyung, vì một lý do nào đó không biết, cũng lững thững theo họ bước ra khỏi phòng, khiến anh suýt làm rơi cả khay đồ ăn trong lúc kịp thời ngăn chặn cậu.

"Không, không phải em" - Anh vung chân đóng sập cửa phòng lại - "Em đang làm... Ý anh là, em phải yên vị ở đây. Cuộc hò hẹn này là giữa anh với em. Vậy nên em phải ở lại chứ. Ngồi đi. Không, không phải ở đó... Đúng rồi, ngoan nào"

"Woof" - Taehyung run rẩy giả giọng bé cún. Nụ cười hình hộp xuất hiện, nhưng lại chẳng hề vui vẻ tí nào. Có vẻ đứa nhỏ này đang sợ hãi - "Vâng. Là một buổi hẹn hò"

[Trans | TaeJin] I put the EEL in fEELingsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ