Tiền bối - Hậu bối

2K 127 1
                                    

Jennie* đến trường, vui vẻ chào mọi người. Từ khi đi làm ở JK, Jennie* đã nghỉ luôn những buổi học cuối của trường. Những ngày đó đi học cũng chỉ gặp bạn bè thầy cô thôi chứ không đụng đến bài vở nên Jennie* thà đi làm.

Lâu ngày không gặp, mọi người ai cũng bảo Jennie* xinh ra, tròn trịa ra, có người còn bảo Jennie* trông cứ như đang yêu. Jennie* chỉ lắc đầu, yêu với tên khỉ nhăn nhở đó? chuyện cười! Nhưng cậu ta nuôi cô mập lên thì không chối được. Sắp thành heo con dễ thương thật rồi! ^^

Jennie* thấy lạ, lúc nãy Jisoo* bảo sẽ vào trường với cô, giờ thì mất hút không biết chết bờ chết bụi ở đâu? (Có người nhớ...)

_Trò Kim*! Lâu lắm rồi mới gặp em. 3, 4 năm rồi ấy nhỉ?

Jennie* giật mình quay lại nhìn. Thầy hiệu trưởng đang nói chuyện với Jisoo*? Jisoo* từng học ở đây sao?

_Sao bây giờ em mới về thăm trường hả? Những kỉ lục của em ở trường vẫn còn nhiều điều mà đàn em sau chưa phá được đó.

_Dạ. Em về với bạn...-Jisoo* lễ phép trả lời

_Bạn? Bạn nào? Học trò cũ chung thời với em hay sinh viên mới năm nay?

_Dạ. Thủ khoa khoa kinh tế năm nay đó thầy!

Jisoo* nói xong rất nhiều người gần đó quay sang nhìn Jennie*. Jennie* tự dưng thấy ngại quắc mắt nhìn Jisoo*, Jisoo* lại nhăn nhở cười...

_À. Jennie* hả? Trò Kim là người phá kỉ lục điểm test của em ở khoa kinh tế đó nha. Mà bạn là sao? Nói rõ thầy nghe nào.

_Dạ bạn gái!

_Ồồồồ...- Mọi người trầm trồ ngưỡng mộ

Jennie* ngượng chín mặt, Jisoo* dám càn ngôn ở đây... không vì danh dự nhà trường, thầy hiệu trưởng và cả bản thân Jennie* đã sấn tới cho Jisoo* 1 đạp. Nhưng thôi. Dù sao cũng ở trường có 1 ngày cuối... giải thích chỉ thêm phiền.

Sau đó Jisoo* và Jennie* đi dạo 1 vòng quanh trường. Jisoo* là ôn lại kỉ niệm. Còn Jennie* là lưu giữ kí ức. Đi được 1 lúc cả 2 thấm mệt, ngồi dưới 1 táng cây nghỉ ngơi.

_Tôi không ngờ cậu là cựu học sinh của trường.-Jennie* lên tiếng

_Tại em không quan tâm Soo* nhiều như Soo* quan tâm em thôi...-Jisoo* nói vu vơ

Jennie* chột dạ. Đúng vậy thật. Ba tháng qua Jisoo* hiểu rất nhiều về cô. Từ chuyện cô thích ăn cháo lươn, tới sợ bọ, tới "1 chút" cuồng màu hồng Jisoo* đều biết hết. Còn về Jennie*... ngoài cái tên và cái danh phận, Jennie* không biết thêm gì về Jisoo*.

_Tôi không nghĩ 1 đại gia nhà danh giá lại là 1 học sinh ưu tú của 1 ngôi trường không mấy tiếng tăm...-Jennie* đánh trống lãng

_Nhà Soo* khi xưa không giàu...

_Hửm...

_....haizzz... gia đình chỉ là mức đủ ăn đủ sống. Không thuộc hạng trung lưu nữa là...

Jennie* ngạc nhiên, cô chưa từng biết điều này.

_Cho tới năm Soo* học trường này, gia cảnh vẫn chẳng khá hơn...

_Nhưng chuỗi khách sạn JK không phải rất nổi trong những năm nay sao?-Jennie* tò mò thực sự

_Em cũng nói là mấy năm nay còn gì? ...Năm Soo* 17t... mẹ Soo* chịu không được cảnh túng thiếu đã bỏ nhà theo đại gia!

Jennie* tròn mắt. Đây là sự thật?!!

_Sau đó ba và Soo* tự gầy dựng nên JK... ông luôn mong bà quay về khi thấy JK vững mạnh. Nhưng ông không chờ được ngày đó... Ông bỏ Soo* ra đi trong 1 cơn bạo bệnh vì lao lực. Lúc đó là lúc Soo* vào học ở trường này! Khi đó, Soo* mới đủ quyết tâm phát triển JK như ngày hôm nay...

_...

_Hì. Soo* đi thì em mới vào học còn gì. Hậu bối a~~~-Jisoo* lấy tay xoa đầu Jennie*

_Vậy ra cái tính tình hiện nay của cậu...

_Băng lãnh luôn là điều cần thiết trong kinh doanh!

_Không! Thích hành hạ phụ nữ ấy...

_Hả?...ờ thì... 1 chút...

_Ở đó mà 1 chút-Jennie* cười nhạt-...nhưng... Cậu hận mẹ nên mới vậy sao?-Jennie* e dè hỏi

_Hận? Có lẽ vậy... từ lúc bà bỏ đi... Soo* đã xem như mình chưa từng có người mẹ đó...Chắc cũng vì vậy mà Soo* rất ghét loại phụ nữ đèo bồng hay ương bướng. Nhìn thấy loại người đó... chỉ muốn thu phục...-Jisoo* trãi lòng

_Người ta gọi đây là trở ngại nhân cách...-Jennie* trêu ghẹo

_Em khen Soo* 1 câu thì chết sao?

_Khen gì bây giờ?-Jennie* cười, trẻ con thật

_Đẹp trai tài giỏi hay gì đó...

_Con người trở ngại nhân cách chai mặt-Jennie* cười rồi đứng dậy bước đi

Jisoo* đi sau cô nhăn mặt. Jennie* lại cười... Jisoo* thật trẻ con!!!

***

Jisoo* chỉnh lại mấy xấp hồ sơ và vài bản kế hoạch trên bàn làm việc. Tay cậu chạm vào 1 bản kế hoạch, cậu nhíu mày cầm lên đọc... Cậu xem đi xem lại nó nhiều lần rồi. Kế hoạch trong đây tất cả đều ổn... nhưng có 1 điều khiến Jisoo* suy tư. Người viết bản kế hoạch này là 1 giám đốc trẻ cũng khá tài giỏi trong lĩnh vực Khách sạn du lịch như cậu- Kim SaeRon! Cậu ta đại diện cho chuỗi Khách sạn ở Mĩ viết kế hoạch này. Đúng là nếu hợp tác thì hơn 90% sẽ thu lợi lớn. Nhưng chủ của chuỗi Khách sạn kia- Chủ tịch công ty của cậu ta - lại tên Kim Min Joo... Trong tay cậu, bản điều tra lí lịch của Jennie* trước đây cũng đề tên cha Jennie* là Kim Min Joo... Một sự trùng hợp của 2 người đàn ông Hàn cùng sống ở Mĩ? Hay thực đây là cha của Jennie*??? Jisoo* suy tư... cậu biết Jennie* "không thích" cha... Nếu đây đúng là cha của Jennie* thì Jennie* có muốn gặp lại không? ... Nhưng nếu không phải, cậu bỏ qua kế hoạch này lại rất phí...

*cốc cốc*

_Vào đi.

_Cậu còn chưa muốn đi ăn sao? Đói chết rồi này...

_Uầy... Heo con đòi ăn kìa~~~-Jisoo* trêu ghẹo Jennie*

Từ buổi lễ cuối cùng ở trường, Jennie* chính thức nhận bằng tốt nghiệp và chấm dứt thời học sinh. Jennie* đã có bằng cấp trong tay nên Jisoo* cũng chuyển Jennie* lên làm thư kí riêng cho mình... Công việc Jennie* chuyển sang giờ giấc ban ngày bình thường, nhưng kèm theo sau là tăng ca đêm bất thình lình...

_Vậy giờ có đi không?!!-Jennie* lườm

_Ôkê ôkê...

Jisoo* qua 1 thời gian ở bên cạnh Jennie* cũng nắm bắt được biểu cảm của Jennie* muốn nói gì. Trong lòng vui vẻ khi trông thấy Jennie* lườm. Nàng đang dỗi...

_Ăn trưa xong chúng ta đi dạo 1 vòng khu mua sắm nhé-Jisoo* đề nghị

_.....Cũng được!

Mối quan hệ của Jisoo* và Jennie* hiện tại khá tốt. Jennie* không dè chừng cậu nữa...Rất khó khăn để cải thiện được chuyện này... cho nên, chuyện kế hoạch kia... có lẽ cậu không kí sẽ tốt hơn!

Cover ( Jensoo ) Trói buộcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ