chạy về phía mặt trời

204 25 2
                                    

"xin chào, lại là mình ahn hyungseob đây."

mỗi chín giờ tối thứ sáu hàng tuần, trên đài fm99hzm sẽ vang lên những câu chuyện tâm sự qua giọng đọc thật ngọt, thật êm của hyungseob. mà thính giả, đa phần là những cô gái tuổi tầm đôi mươi.

"chủ đề hôm nay là hoa hướng dương.

đúng như tên gọi của nó, hướng-dương, hướng về ánh sáng mặt trời. người ta hay nói nó tượng trưng cho sự chung thủy và kiên định, còn mình thì thấy nó thật buồn. uhm nói sao nhỉ, cứ mãi hướng về một hướng suy cho cùng thứ mình nhận lại chỉ là một bóng lưng.

ah một thính giả tên dấu-chân-mèo gửi tin nhắn về chương trình, 'hyungseob-ssi có từng là hướng dương của ai đó chưa?'

có chứ. mình cũng có mặt trời của riêng mình để hướng về. mặt trời ấy sáng và chói mắt khủng khiếp. đến nỗi khi từng tia ánh dương lọt qua kẽ tay, rơi mất trong cái nắm tay thật chặt thì mình đã quyết định tự bịt mắt lại để chẳng phải thấy một tia sáng nào hết. mặt trời chỉ có một nhưng hướng dương lại có cả một vườn. một bông xoay ngược phía mặt trời cũng chẳng phải là điều gì đó quá kinh khủng cả."

hyungseob đẩy gọng kính, ánh mắt nhìn qua vô số tin nhắn được thính giả gửi tới mà bật cười khe khẽ.

"nhiều bạn gửi biểu cảm mặt mếu tới chương trình quá. mỗi khi nhớ lại mình vẫn thấy đây là kỉ niệm đẹp, mà buồn. xin lỗi vì câu chuyện khiến mấy bạn cảm thấy buồn theo nha.

một tin nhắn từ bạn nắng-bên-thềm, tên bạn nghe hay ghê, bạn nắng hỏi mình là 'hướng dương xoay về hướng khác, liệu có biết ánh dương vì thế mà bớt chói lọi?'

mình từng tự hão huyền về điều đó. nhưng rồi nhận ra nếu có thì sẽ nằm ở một mặt trời và một hướng dương khác. còn về mình, thật buồn phải thú nhận rằng đã-đang-và có lẽ sẽ chẳng có gì đổi thay cả."

.

"một thính giả ẩn danh đã gửi cho mình một chủ đề rất hay mang tên là 'chạy trốn'. bản thân mình, tính đến thời điểm này vẫn đang chạy trốn mặt trời. khi mà nụ hôn rơi vội trên má, đọng lại trong đôi mắt ấy sự ngỡ ngàng thì mình biết mình chẳng thể quay đầu lại nữa.

bạn mưa-rơi-tháng-ba bảo là sao mình kể chuyện buồn của bản thân mà giọng nhẹ tênh. haha thật vậy hả? con trai mà cứ nói về mấy chuyện buồn buồn vậy nghe có sướt mướt quá không?

'mấy chuyện buồn vầy thì đâu phân biệt trai gái.' cũng phải ha!

bạn bánh-gạo-nhân-phô-mai đã gửi tin nhắn rằng 'câu chuyện buồn đâu phải lúc nào cũng chỉ có nốt la trầm.'

thành thực mà nói, nó như tia nắng nhẹ nhảy giữa nền đông, chẳng đủ làm tuyết tan nhưng lại khiến cơ thể mình ấm lên một chút.

mèo mướp.

mình gọi sự ấm áp đó là mèo mướp, vào cái ngày cậu ấy kéo mình vào một góc trường, lôi từ trong bìa các tông một em mèo. lông sọc vàng và nhỏ xíu.

cậu ấy cười toe, chiếc răng khểnh lấp ló sau khóe miệng. khoảnh khắc đó mình quên hẳn đi cái mũi đang nổi cơn khó chịu vì dị ứng mà đưa tay xoa đầu em mèo nhỏ. nắng nhảy tí tách lên tay, lên tóc rồi rơi vào nụ cười của cậu ấy.

WOOSEOB | oneshort seriesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ