Thái độ hai người đối với Mộc Tịch rất rõ ràng không được tốt lắm, Mộc Tịch không thèm để ý cười cười, trong trí nhớ nguyên thân nhận thức hai người này, thú nhân kia là bạn tốt của Đường Dương, tên là Cảnh Tùng, giống cái là đệ đệ của Cảnh Tùng, tên là Cảnh Lâm.
Thời điểm Mộc Lê còn sống, quan hệ của bốn người cũng không tệ lắm, Mộc Tịch cùng Cảnh Lâm thường thường cùng nhau chơi đùa đồng thời học lấy ra công sinh hoạt.
Cảnh Tùng cũng đối với Mộc Tịch như chăm sóc đệ đệ mình vậy, thậm chí phụ thú Cảnh Tùng vỗ vai Mộc Lê thẳng thắn nói hài tử hai nhà kết làm bầu bạn được rồi, tuy nói Mộc Lê lúc đó không đáp lại, Cảnh Tùng cũng suýt làm thật, đoạn thời gian đó vừa thấy Mộc Tịch cả người liền có chút không dễ chịu.
Sau đó Mộc Lê qua đời, Đường Dương cùng Mộc Tịch theo nguyện vọng của phụ thú kết làm bầu bạn, Cảnh Lâm lén lút thích Đường Dương biết được liền khó chịu trong lòng một khoảng thời gian, Cảnh Tùng cũng có chút mất mát, thê nhưng cuối cùng hai huynh đệ đều chân thành chúc phúc.
Ai biết được Mộc Tịch lại đột nhiên phát rồ, không chỉ đối xử ác liệt với Đường Dương, đối với hai người bạn cũ này cũng là vừa thấy mặt liền tuôn ra những lời khó nghe, Cảnh Lâm còn bị mắng tới khóc vài lần. Sau đó hai huynh đệ bắt đầu tận lực có việc liền tìm Đường Dương.
Ngày hôm nay cũng là nghe được từ người khác nói Đường Dương mang Mộc Tịch ra ngoài, hai huynh đệ lại sợ Mọc Tịch lại nghĩ ra cách mới để dằn vặt Đường Dương, lúc này mới vội vội vàng vàng chạy tới xem tình huống một chút. Chỉ là không nghĩ tới bọn họ bị trưởng thôn gọi đi rồi, hai người suy nghĩ một chút vẫn là quyết định ở cửa chờ, cuối cùng cũng coi như đợi được bọn Đường Dương trở về.
Mộc Tịch cũng không chủ động cùng hai người chào hỏi, nghĩ cũng biết họ sẽ không chỉ không phản ứng hắn, không chừng còn nghĩ có phải hắn có bệnh hay không, chỉ gật đầu một cái coi như chào hỏi đi vào trong phòng tìm đồ ăn cho nhóc con. Tiều lang vừa ra đời mấy ngày nên đói bụng khá nhanh, vì tạm thời chỉ có thể ăn loại trái cây màu nâu kia, phần thịt quả gần như giống như sữa, căn bản không thể nào no bụng được.
Khi Mộc Tịch đi qua bọn Cảnh Lâm, phản xạ có điều kiện trốn ra phía sau ca ca mình, làm xong chuỗi động tác này mới nhớ ra cậu tại sao phải trốn Mộc Tịch a, cậu lại không phải sợ hãi y a!
"Cảnh Tùng, Cảnh Lâm." Đường Dương bắt chuyện với hai người bạn tốt: "Tại sao các ngươi lại tới đây?"
Cảnh Tùng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cười sang sảng: "Tới thăm ngươi một chút. Đúng rồi, còn chưa chúc mừng ngươi, mẫu phụ ta để chúng ta mang theo ít đồ cho con non gia đình ngươi."
Cảnh Lâm một bên ảo não bản thân thua trận trước mặt Mộc Tịch, một bên đem da thúc trong tay đưa cho Đường Dương: "Mẫu phụ ta nói những thứ này đều là mới, chưa có ai dùng qua, hắn lo trong nhà ngươi chuẩn bị không đầy đủ, dù sao dáng vẻ kia của Mộc Tịch, hừ."
Nói đến Mộc Tịch, Cảnh Tùng gãi đầu một cái, mái tóc vàng óng bị hắn tóm đến hỏng bét: "Đường Dương, ngày hôm nay Mộc Tịch có phải có chút không đúng a." Trước đây mỗi lần nhìn thấy bọn họ, Mộc Tịch tuyệt đối sẽ mở ra hình thức trào phúng a. Hôm nay như thế nào yên tính hướng hắn cười một cái, cái gì cũng không nói, thực sự quá không bình thường.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cuộc sống của cây tinh ở dị thế
Художественная прозаTác giả: Thượng Quan Cửu Mi Văn án: Thụ yêu Mộc Tịch xuyên qua dị giới vào một giống cái mới sinh. Rốt cuộc thoát khỏi hoàn cảnh xi măng cốt thép, Mộc Tịch vui vẻ chạy về phía rừng rậm nguyên thủy. Cho tới khi một mớ hỗn lọan mà nguyên thân lưu lại...