Gần

213 28 13
                                    

Có những điều gần gụi ngỡ chừng chỉ cần vươn tay ra là nắm bắt được, nào ngờ lại hóa tan thành hư vô ngay khi còn chưa kịp chạm đến.

Anh dạo ngang thư viện thành phố vào một sáng tấp nập người qua kẻ lại trên khắp mọi nẻo đường. Cũng chẳng biết vì sao bước chân lại lần hồi mò đến đây, bởi cuốn sách yêu thích thì đã sở hữu rồi, nhưng đã vô tình đến rồi thì có lẽ ghé vào một chút cũng không hại gì.

Cánh cửa cũ kỹ nhẹ rung lên ngay khi anh vừa chớm đẩy nhẹ. Một vài ánh mắt kín đáo đảo nhanh về phía anh, phần nhiều là tò mò. Vờ như không để ý đến những ánh nhìn nghiêng ngó đó, anh bước thẳng về dãy sách kê cuối căn phòng. Và thế là chỉ trong vòng vài giây tiếp theo, đã chẳng còn một người nào bận tâm đến kẻ kỳ lạ cuốn dày băng gạc khắp người đương từ tốn sải bước giữa những kệ sách cao ngất ngưởng kia nữa.

Ai ai rồi cũng chú tâm vào công việc riêng của họ, hệt như chưa từng có bất kỳ giây phút gián đoạn nào. Người thì nhè nhẹ lật giở đôi trang sách úa vàng bên khung cửa kính hắt bóng nắng trong ngần, người thì chăm chú dò tìm tên từng cuốn sách xếp thành dãy dài dằng dặc xung quanh.

Dù không vắng vẻ gì, song không gian trong thư viện lại yên ắng đến ngỡ ngàng. Chẳng khác nào mặt hồ trong buổi sớm rợp sương giăng bóng, còn sự hiện diện của anh hệt như một ngọn gió phiêu dạt. Thoảng qua lớp nước mỏng tang tầng mặt, vừa đủ để khuấy đảo đôi vệt gợn sóng lăn tăn, trước khi lừng khừng vỡ tan vào triền miên câm lặng.

Chợt nhớ đến một ngày xa xôi nào đó, giữa tầng tầng lớp lớp sách chất cao thành vòng vây quanh chiếc bàn trơ trọi, anh đã ngẫu nhiên bắt gặp một con người lạ lùng.

Kẻ chăm chỉ thực hiện một công việc thoạt nghe qua rất ngớ ngẩn.

Đấy là ghi chép tiểu sử của những người đã khuất.

Nếu đối tượng là người thân quen thì chẳng nói làm gì, bởi không ai thực sự muốn lãng quên những ký ức đã từng trải qua cùng nhau. Dẫu có vui vẻ, buồn bã, đau khổ, hay tức giận, thì những xúc cảm đa chiều ấy vẫn là minh chứng rõ rệt nhất cho sự hiện diện của người này trong trái tim người khác.

Là những điều đã đánh dấu khoảnh khắc giao thoa định mệnh trong đường đời của mỗi con người.

Là những điều đã khắc ghi thành dấu ấn đậm sâu mãi mãi không phai mờ.

Cảm xúc càng sục sôi mãnh liệt, thì càng chứng tỏ tầm quan trọng sâu sắc của đối phương.

Nhưng nếu đặt vào trường hợp những kẻ xa lạ, thậm chí là có thể chưa từng tiếp xúc qua bao giờ, mà vẫn nhẫn nại tìm tòi, rồi tỉ mỉ ghi lại từng dòng tiểu sử của người ta, thì chẳng phải kỳ quặc quá hay sao?

Nhưng chính sự kỳ quặc ấy hóa ra lại là khởi đầu cho một tình bạn đẹp đẽ. Một tình bạn giữa những con người cô đơn, cùng đồng điệu với nhau trong nỗi ám ảnh mang tên sự sống.

Một quản lý trẻ lạc lối trong những khát khao kiếm tìm mục đích sống, để rồi ủ ê sống mòn cho qua năm dài tháng rộng, và tuyệt vọng hướng đến cái chết trong cùng cực nỗi bi ai.

[BSD] [Dazai Osamu] Góc nhìnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ