Chương 8

73 8 0
                                    

Edit : Khoai Sọ

Wordpress: thuyetthucac.wordpress.com
Facebook: https://www.facebook.com/thuyetthucac/
https://www.wattpad.com/user/thuyetthucac
#thuyetthucac #edit_by_thuyetthucac

Sáu bảy giờ là giờ tan tầm cao điểm, tình hình giao thông lúc tốt lúc xấu, trung tâm thành phố hiếm có chỗ nào không tắc đường.

Xe cộ đi đi lại lại, Tô Duyên nhìn màn hình điện thoại, lướt đến phần kết bạn, nhìn thấy một tấm ảnh đại diện là một loài vật be bé xinh xinh. Anh nhấn đồng ý, sửa lại ghi chú cho cô.

Trong đầu hiện lên dáng vẻ Lạc Đường khi nãy chạy đến tìm anh.

Cô ấp úng nói muốn thêm WeChat của anh. Mặc dù đêm tối nhưng vẫn có thể nhìn thấy má phấn non mềm dường như hơi ửng hồng.

Trên người cô có một mùi hương, làm Tô Duyên nhớ lại, hình như ngày ấy khiêu vũ cùng cô cũng thoảng mùi hương này. Anh tham gia qua nhiều tiệc tùng, có lúc mùi nước hoa nồng đậm gay gắt của nữ minh tinh ngồi bên cạnh khiến anh khó chịu rất lâu.

Nhưng Lạc Đường không như thế.

Thanh thúy ngọt ngào, như cơn gió đêm hè thổi đến, cực kì dễ chịu.

Đồng ý lời mời kết bạn của cô, Tô Duyên nhìn ra ngoài cửa xe, bên tai vẫn quanh quẩn tiếng Vương Lâm nhắc lịch trình: “ … Hai ngày trước có một người đại diện đến tìm chúng ta, là nhãn hàng ngày trước tôi hỏi anh mà anh từ chối ấy, lần này tìm đến còn tăng thêm tiền thù lao, anh xem tôi có cần …”

Tô Duyên ừm một tiếng: “Không tiếp, anh từ chối đi”.

“Tôi đã xem qua rồi, trả rất nhiều tiền, chỉ là hơi kém sang một chút…” Vương Lâm dông dài một lát, lại nói: “Anh Duyên, ngày mai phải quay quảng cáo theo quý cho bên anh làm người đại diện, bao giờ đến giờ tôi sẽ gọi cho anh.”

“Sau đó ngày mai tôi cho anh nghỉ một ngày…” Vương Lâm dừng một chút, sau đó nói tiếp, giọng nói vừa nhỏ vừa ngập ngừng: “Đến hẹn gặp bác sĩ Chu mỗi tháng rồi”.

“Anh Duyên, anh xem, tôi hẹn cho anh lúc nào thì được?”

“Buổi chiều đi”. Di động của Tô Duyên rung lên, anh cụp mắt nhìn, Lạc Đường vừa gửi cho anh một biểu cảm rất đáng yêu. Anh chăm chú nhìn gương mặt kia vài giây rồi nói: “Anh bảo bác sĩ Chu, lần này có thể lâu một chút”.

Động tác của Tô Duyên không thay đổi, không chú ý thì không thể nhìn thấy mặt anh đang đanh lại.

“Được”. Vương Lâm gật đầu .

Chờ tới khi Vương Lâm quay lại nhìn thì Tô Duyên đã nhắm mắt tựa đầu vào ghế. Ánh sáng chảy trên gương mặt tinh tế của anh cực kì động lòng người, chỉ là không giấu được nét mặt đầy mỏi mệt.

Tô Duyên không phải nam minh tinh đầu tiên anh dẫn dắt, lúc mới gặp anh, Tô Duyên còn chưa nổi tiếng. Anh là người hiểu rõ nhất để đi đến vị trí ngày hôm nay Tô Duyên đã phải cố gắng như thế nào.

Thầm Mến - Xa Li TửuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ