Nhân lại tìm một chỗ dạy thêm mới.
Trải qua sự tình lần trước, cậu đối với việc đi dạy có một loại kháng cự vô hình. Điện thoại đã mua, cũng không có thứ gì muốn đổi, sinh hoạt phí mỗi tháng đủ dùng, bình thường cũng không tới mức thiếu thốn tiền, cậu vốn không tính đi làm thêm. Nhưng lần này là vì bạn cùng phòng nhờ vả. Cậu bị anh ta rủ rê đi tìm nhà dạy thêm, cậu lại không có đủ kiên quyết để cự tuyệt người ta.
Sinh viên thành phố S, bình thường muốn tìm việc sẽ đi tới chỗ môi giới hoặc sẽ đăng mấy dòng quảng cáo nhỏ trên đường. Bọn họ mua hồ sơ viết thông tin về trường học, môn học am hiểu, có thể dạy trẻ em độ tuổi bao nhiêu, sau đó hướng khu trung tâm Cầu vượt đến cty môi giới, đi tới quầy tiếp tân đăng ký. Cái tên lười biếng như cậu vốn cũng không có ý định tìm việc, đến viết hồ sơ cũng chỉ đơn giản ghi hai chữ Nhân.
Ngay lúc đó có người đi tới, là một vị trung niên này mặc quần áo lịch lãm cử chỉ văn nhã. Hắn từ xe đi xuống bước tới thấy trên tay cậu cầm tập hồ sơ, nên dừng lại hỏi Nhân.
"Cậu sinh viên à, môn am hiểu nhất là môn nào?"
Người này tướng tá so với tên đầu trâu đứng cạnh cậu còn muốn cứng cáp hơn, y nhìn chằm chằm Nhân hỏi.
Nhân vội vàng xua tay, chỉ chỉ anh bạn học bên cạnh, nói người muốn kiếm việc không phải mình.
Y cười cười nói, con trai y tính tình nóng nảy, tìm về một ông thầy thô kệch nóng tính không hợp, nhã nhặn giống Nhân mới được. Y còn nói, có thể thương lượng trả tiền học phí cao một chút.
Nhân do dự nói vấn đề không phải vì tiền.
Anh bạn bên cạnh oán giận nhìn y, rồi lại nhìn cậu, cuối cùng cư nhiên theo phe người ta thuyết phục Nhân. Dưới sự khuyên bảo của hai người, Nhân đành phải đồng ý.
Sau khi lưu lại số điện thoại liên lạc cùng địa chỉ xong, Nhân mới hiểu vì sao anh bạn học này lại nhiệt tình như vậy. Tấm thân gấu của anh ta siết bả vai cậu, dòi cậu khao đại tiệc. Cánh tay cứng rắn của anh vây lấy khiến Nhân có chút nóng người, liền đáp ứng.
Người mời Nhân tới nhà dạy họ Phùng, là một ông chủ. Con y gọi là Phùng Quân, năm nay học lớp 11, chuyên thể dục, bộ dạng cao to, làn da nâu đậm cùng cơ bắp rắn chắc khiến hắn thoạt nhìn rất có sức sống. Thời điểm ba Phùng giới thiệu cậu, Phùng Quân bình tĩnh không nói một lời, cuối cùng chỉ vuốt lông mày "vâng" một tiếng.
Không khí trầm trọng này khiến Nhân cảm thấy tương lai có phần tồi tệ, cậu trong lòng tính toán, định kiếm một lý do để xin nghỉ. Không ngờ tới khi bắt tay vào dạy, Phùng Quân lại ngoài ý muốn rất phối hợp. Bởi vì hắn là học sinh chuyên thể dục, cho nên thành tích của hắn cũng không tốt lắm, đầu óc cũng không quá thông minh, nhưng mỗi lần giải bài hắn đều nghe rất chuyên chú, ngoan ngoãn gọi Nhân một tiếng thầy, Nhân cũng đành chấp nhận tiếp tục giúp hắn học Toán cùng Anh văn. Thậm chí, trong lúc giảng bài sẽ lẳng lặng mơ tưởng dâm loạn với tên nhóc cơ bắp này.
Từ lần nhận được tin nhắn lạ đến giờ, thời gian đã hơn hai tháng. Cứ vài ngày, mấy người kia lại gọi cậu đến, tiếp tục hung hăng cưỡng dâm một trận, khi ít thì chỉ có hai người, lúc nhiều thì lên tận sáu mạng. Lúc mới đầu Nhân còn có chút kháng cự, cũng khóc lóc cầu xin bọn họ xóa bỏ mấy tấm ảnh chụp, nhưng chỉ cần bị nhồi cho chút thuốc thì cái gì cũng chẳng để ý nữa, trong đầu chỉ muốn dạng hai chân mặc cho người địt. Về sau dù không có dược, thân thể cực kỳ mẫn cảm của cậu cũng sẽ khoái cảm liên tục. Hiện tại thân thể Nhân đã không ly khai nổi buồi to của đàn ông, nếu cách vài ngày không được yêu thương, sau đít sẽ ngứa vô cùng, cơ khát khó nhịn.
YOU ARE READING
Sa ngã
RomancePost lại truyện nào _:3/OZ Mấy tháng vừa rồi bận quá chả ngó ngàng cái wattpad này nữa haha